Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUhxJbJDsc
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi hơi không hiểu nổi.
“Anh sao thế?”
Sắc mặt Lục Yến có phần bực bội.
Chỉ vài giây sau, anh tắt đèn.
“Không sao, ngủ đi.”
Đêm dài, dễ mộng.
Đêm đó, tôi lại mơ thấy Lục Yến.
Mơ về lần đầu tiên chúng tôi có giao điểm với nhau.
Kỳ thi cuối kỳ, lớp tôi là phòng thi của anh.
Anh ngồi đúng chỗ của tôi.
Tôi cố tình để cuốn sách ghi tên mình lên mặt bàn.
Sau khi thi xong, tôi lập tức chạy về lớp.
Đúng như dự đoán,
Cuốn sách đã được anh cẩn thận cất vào ngăn bàn giúp tôi.
Chắc hẳn anh đã biết tên tôi rồi nhỉ.
Lớp học ồn ào.
Lục Yến như vừa tỉnh ngủ, đôi mắt lười biếng, từ tốn đứng dậy.
Không biết có nhìn tôi không.
Anh hỏi:
“Em để gì trong bàn vậy, thơm thật đấy.”
Tôi sực nhớ:
“Túi thơm ngải cứu.”
Tôi hơi cứng đờ một lúc, gần đây tôi ngủ không ngon,
Nên dùng túi thơm để dễ ngủ hơn.
Vội nói thêm:
“Giúp ngủ thôi, có ảnh hưởng đến anh thi không?”
Lục Yến cười khẽ, xoa cổ cứng đờ:
“Không sao.”
Nói xong, bạn bè anh đã đứng ngoài gọi.
Anh rời đi.
Lúc lướt qua nhau, không một tiếng động.
Trong đầu tôi cứ lặp đi lặp lại câu nói của anh.
Tầm mắt tôi rơi vào gương mặt nghiêng của anh đang cười nói với bạn bè ngoài hành lang.
Dường như cảm nhận được ánh nhìn,
Anh nghiêng đầu nhìn lại.
Tôi hoảng hốt cúi gằm mặt xuống.
Tiếng trò chuyện bên tai lúc có lúc không.
Có người hỏi:
“Chí Tư Na thi xong rồi nhỉ, sao anh Lục không đi đón cô ấy, coi chừng lại giận dỗi, rồi anh cũng bó tay đó.”
Lục Yến nhẹ giọng:
“Chia tay rồi.”
“Trời ạ, ai nói chia vậy?”
“…”
Giọng nói dần xa khuất.
Tôi trời sinh không phải người chủ động, mãnh liệt.
Mẹ từng nói, nếu một người con trai thích con,
Thì cậu ta sẽ chủ động thôi.
Đời người còn dài.
Khi ấy, chuyện học hành là quan trọng nhất.
Nhiều điều chưa đủ để nhắc đến.
Tôi đứng yên tại chỗ.
Trời vừa mưa xong,
Hơi ẩm lạnh của gạch lát đường hòa cùng hương nhài thoang thoảng.
Chỉ cảm thấy lồng ngực trống rỗng, nghèn nghẹn khó chịu.
Tỉnh dậy khi trời còn chưa sáng.
Bên tai là tiếng hô hấp đều đều.
Người mà tôi từng chẳng nói mấy câu trong giấc mơ,
Giờ đang ngủ ngay cạnh tôi.
Tôi khẽ nghiêng đầu,
Mượn ánh sáng lờ mờ, ngắm đường nét gương mặt nghiêng của anh.
Mà trong mơ của anh…
Liệu người đó có phải là tôi?