Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/7AVVuIelbz

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
【Anh về , cưới nhau đi.】
【 mọi người nói em kết hôn người khác?】
Không có hồi âm, chỉ hiện lên ba dấu chấm than lẽo.
Tiêu Trạch An càng càng rối loạn.
Anh cuống cuồng vuốt màn hình điện thoại, xem đám cưới Tô Tầm Hạ tổ chức ở đâu.
Ngay ấy, bước vào.
Cô ta khoác tay anh cách thân mật:
“Trạch An, anh xem tin chưa?”
“Cô ta anh, theo người khác .”
Trên mặt cô ta là nụ cười hả hê, hoàn toàn không nhận ánh nhìn như băng Tiêu Trạch An.
“Em nói mà, Tô Tầm Hạ không tử tế gì đâu. Chắc chắn là cặp người từ trước .”
“Anh mới đi chơi em mấy ngày thôi, cô ta kết hôn luôn kìa.”
Tiêu Trạch An gạt phắt tay khỏi cánh tay , đầy ghét .
“Câm miệng!”
6.
Nếu không vì , chắc chắn Tô Tầm Hạ không đi.
đây anh ta hối hận vô cùng, tại ngày đối xử cô như vậy.
Hẳn là do từng từng khiến trái tim cô lẽo dần đi.
Đặc biệt là cuối cùng — vì muốn bảo vệ mà sai người lột đồ Tô Tầm Hạ, chụp ảnh nhạy cảm tung lên mạng.
Tất cả chỉ để cô làm bia đỡ đạn, chuyển hướng dư luận.
ấy anh ta nghĩ, Tô Tầm Hạ xưa nay cứng đầu, chắc chắn không chịu đính chính .
Thế nên anh thay cô ta “ăn miếng trả miếng”.
Dù gì đi , chỉ cần sau này quay về xin lỗi, cô chút ngọt ngào là cô mềm lòng.
Tình cảm mười ba năm, ngay cả anh — gã đàn ông — không nỡ buông .
Huống hồ là Tô Tầm Hạ.
này, anh tính sai hoàn toàn.
Cái sai anh, trả cái giá quá đắt.
Chính tay đẩy người phụ nữ yêu vào vòng tay người khác.
bị ánh mắt Tiêu Trạch An dọa sợ. Từ quen đến , anh chưa từng lớn tiếng cô nào.
“Trạch An, chẳng lẽ anh định đi cô ta thật ?”
“Cô ta rơi anh mà.”
“Đừng quên vài hôm trước chúng ta mới công khai, anh là bạn trai em !”
“Nếu anh đột ngột quay cô ta, em mặt mũi nào? Giải thích bài đính chính kia đây?”
Tiêu Trạch An không quan tâm đến những chuyện .
Anh biết rõ Tạ Dật Hàn là ai — nhân vật có máu mặt trong giới tài chính.
Tô Tầm Hạ không kiểu người ham quyền thế.
Chỉ cần anh chịu đi , biết đâu có thể dùng mười ba năm tình cảm ấy, giành cô .
Dù chỉ là phần nghìn cơ hội — anh cũng không qua.
“Việc công khai hôm trước không tính.”
“Tất cả chỉ là để giúp em minh oan, rằng em không người thứ ba.”
“Sau này anh đăng bài, nói chúng ta chia tay, rằng anh vẫn yêu Tô Tầm Hạ, không lỗi em.”
“Em cứ yên tâm.”
Tiêu Trạch An quay sang dặn trợ lý:
“Lập lịch trình giúp tôi, tôi muốn sang Paris chuyến.”
túm lấy tay anh ta:
“Em không phép anh đi!”
“Anh hứa em, chỉ cần em không muốn anh kết hôn, anh không cưới ai cả!”
“Vậy em không phép anh kết hôn.”
Tiêu Trạch An lùng hất tay cô :
“Buông .”
“Tôi ở bên cô chỉ là vì nhất thời mới mẻ, tôi chán .”
sững sờ:
“Chúng ta đi du lịch vui vẻ như vậy cơ mà?”
“ đang trong giai đoạn ngọt ngào , nói chán là chán luôn?”
“Đây là đàn ông các anh ?”
Tiêu Trạch An đáp thẳng:
“Đúng, là tôi chán .”
“Nên tôi đi tình yêu đích thực .”
“Nếu cô biết điều, thì hãy chúc phúc chúng tôi, đừng xuất hiện làm phiền cô ấy .”
“Như vậy, những tài nguyên đang giữ cô, tôi vẫn để .”
“ nếu dám giở trò… thì cứ đợi bị phong sát đi.”
này, trong đầu Tiêu Trạch An chỉ việc duy nhất:
nhanh chóng đưa Tô Tầm Hạ quay về.
Anh chưa đưa cô đi cưỡi ngựa trên thảo nguyên rộng lớn, chưa cùng cô khám phá thế giới hạnh phúc.
7.
Hôm , tôi bay đến Paris.
Là Tạ Dật Hàn tự sân bay đón tôi.
Anh ấy đẹp trai hơn tôi tưởng — cao gần 1m90, ngũ quan sắc nét, cuốn hút.
Toàn thân toát lên khí chất cao quý, lùng không xa cách.
Điều khiến tôi bất ngờ nhất là… anh nhận tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên.
“Cô là cô Tô đúng không?”
Tôi khẽ gật đầu.
Anh vươn tay , phong thái đĩnh đạc, lịch sự:
“Tôi là Tạ Dật Hàn.”