Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
14
Tôi mở vòi nước.
Tiếng nước chảy ào ào, nhưng chẳng át nổi tiếng tim đập dồn dập trong ngực.
Không biết khi nào, Hà bước .
Ánh mắt cô ta lạnh băng.
Cô ta chắc chắn thấy vết cắn trên môi Dữ Bạch.
“ .”
“Cô tưởng chỉ cần xinh đẹp là đủ ? Phụ nữ đẹp quanh Dữ Bạch thiếu .”
“Cô có biết anh ấy có gia đình, có điều kiện thế nào không? Cô có mang lại cho anh ấy điều ?”
“Nghe tiền du học cô là mẹ Dữ Bạch cho đấy, cầm tiền thì nên biến mất chứ, sao lại quay về?”
Những lời cô ta dao cứa tim tôi.
“Tôi cũng không ngờ chúng tôi lại gặp lại… chỉ là trùng hợp thôi.”
“Tôi không muốn nghe. , tránh xa Dữ Bạch được không? Cô… không xứng với anh ấy.”
xong, cô ta quay bỏ .
Lại là chữ “không xứng”.
Bốn qua, tôi cố gắng biết bao.
Nhưng có những khoảng cách… mãi chẳng vượt qua.
“Dĩ nhiên là Hà hợp với tôi hơn , … điều kiện cô kém quá.”
Câu ấy anh lại vang trong đầu tôi.
Họ mới là thuộc về cùng một thế giới.
Có lẽ, tránh xa anh — mới là điều tốt nhất cho cả .
15
Buổi tiệc hôm khiến tôi kiệt sức cả cuối tuần.
Thứ , tôi mang cặp mắt thâm đen đến xử lý đống tài liệu.
“ , qua phòng tôi một lát.”
“Vâng, .”
Trong phòng anh ta, mùi nước hoa nam nồng nặc.
cúi xuống, một chống lưng ghế, kia vòng qua vai tôi, chỉ phần bản vẽ trên bàn.
“Chỗ này… phần thiết kế cảnh quan giai đoạn đầu, tôi nghĩ có chỉnh lại một chút. còn…”
Ngực anh ta gần dán sát lưng tôi.
“Cụ là phần nào?”
“Đừng vội, cứ xem.”
anh ta đặt mu bàn tôi đang cầm bút.
Tôi lập tức rụt lại.
“Tôi sẽ xem lại sau, bây giờ tôi ngoài trước.”
Tôi không dám nhìn thẳng khuôn mặt anh ta, chỉ vội vàng rời khỏi phòng.
Tối , khi tan làm, tôi vừa bước thì lại chặn trước cửa.
“Để tôi đưa cô về nhé?”
“Tối nay tôi có buổi họp lớp đại học.”
“Thế để tôi đưa cô .” – vẫn cố chấp.
“ , xe.” – là giọng Dữ Bạch.
Xe anh bật đèn cảnh báo, đỗ ngay trước cửa .
Tôi vội vàng mở cửa ghế phụ, chui .
Tôi muốn kể cho anh nghe chuyện , nhưng… phải dùng thân phận để đây?
Bạn gái cũ ? — Danh phận hết hạn lâu .
Nhân viên bên đối tác ? — Tố cáo sếp mình với khách hàng sao?
Nghe thật ngốc nghếch.
“Em trông không khỏe lắm.”
Dữ Bạch tiếng.
“Chắc hơi mệt thôi.”
“Vì dự án Tây Sơn ?”
“Ừ.”
“ không có chuyện khác chứ?”
“Không.”
“Vậy thì làm, tôi là bên A, tôi có quyền quyết định mà.”
Anh không hỏi thêm nữa.
Tôi khẽ cười.
“Em cười trông đẹp hơn đấy.”
16
Buổi họp mặt câu lạc bộ sau bao được tổ chức ở quán rượu nhỏ bên hồ, khu sân thượng ngoài trời.
“ ! Ở đây này!”
“Trời ơi, đúng là cậu ! Bốn không gặp, thay đổi hoàn toàn luôn !”
Các bạn trong câu lạc bộ ùa đến ôm chầm lấy tôi.
“Cậu cùng Dữ Bạch ?”
“Không, giờ anh ấy là đối tác tớ thôi.” – Tôi cười.
Triệu Nhiên – bạn thân anh ấy, nhìn tôi đầy kinh ngạc: “ … quay lại ?”
“Không, hơn nữa anh ta có Hà .”
“Không chắc đâu.”
“Thật đấy, rốt cuộc giữa là sao vậy? cậu còn chưa tốt nghiệp, đột nhiên biến mất, đổi số, ai cũng không liên lạc được. Còn Dữ Bạch thì…”
Anh ta dừng lại, đang cân nhắc từng chữ.
“ Dữ Bạch lúc gần phát điên.”
Tim tôi khẽ run, liền uống mấy ngụm rượu liền.
“Sau khi cậu , anh ta gọi đến nổ điện thoại bạn cùng phòng cậu. Anh ta đứng đợi dưới ký túc xá, tìm đến mọi nơi cậu từng ghé, hỏi tất cả những có biết tin cậu. Khi ấy… trông anh ta tệ đến mức không nhận nổi.”
ĐỌC TIẾP :