Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ngoại truyện: Câu chuyện Tống Chiêu Đệ
tên là Tống Chiêu Đệ, rất nhanh sau đó đã “chiêu” được một người .
Năm chào đời, năm sau thì cậu ấy đời.
cười nói: “Con bé này, dù sao cũng chút giá trị.”
Lúc ấy, quá nhỏ để hiểu rằng sự đời cậu ấy ý nghĩa gì. Thấy cười, cũng ngây thơ cười theo.
Mãi đến khi lớn hơn, mới hiểu rõ.
, nghĩa là chẳng chút giá trị nào.
Ồ , vẫn tác dụng.
Việc cần làm, đánh bài thua cần chịu đòn thay.
Nhưng thì chẳng cần làm gì cả, được cưng chiều như báu vật.
thường tự hỏi—
Nếu , yêu hơn chút nào ?
Mùa đông năm đó, tuyết rơi rất dày.
ngoài đánh bài, sang hàng xóm chơi.
Nhìn cứ quấn quýt bên đòi chơi, một ý nghĩ lóe lên trong đầu .
nắm tay , dắt khỏi .
Ngoài trời lạnh quá, tuyết len vào cổ áo.
Lòng lạnh hơn cả trời.
dắt đến ngọn núi sau làng, nơi người lớn bảo sói hoang, sói thích ăn trẻ con nhất.
“Chị lạnh ? Khăn quàng cho chị này.”
tháo khăn, kiễng chân quàng vào cổ .
Nhìn đôi mắt sáng ngời , lòng chợt ấm .
tháo khăn, quàng cho .
“Chị lạnh.”
nắm tay , quay về thật chậm rãi.
– Hết –