Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9f8qKa506B

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 14

14.

Tôi trở về căn phòng trọ nhỏ, ngồi lặng nhìn vào màn hình điện thoại.

Trên đó là tư liệu về một nữ phóng viên — một người trẻ tuổi mang trong lòng lòng trắc ẩn và sự đồng cảm với những thân phận yếu thế.

Cô ấy chưa từng nổi tiếng, những bài viết của cô thường chẳng thu hút được nhiều sự chú ý, nhưng cô luôn đứng về phía những người thấp kém nhất, những người bị bỏ rơi, bị áp bức.

Tôi bấm gọi cho cô:

“Alo, phóng viên Trần Mộc Cầm phải không? Tôi là Hứa Thục Vân — người phụ nữ đang bị mạng xã hội công kích kịch liệt nhất dạo gần đây.”

Không lâu sau, Trần Mộc Cầm đến căn trọ của tôi.

Tôi mời cô vào, rót một ly nước.

Ánh mắt cô mang theo thận trọng, nghi ngờ, xen lẫn tò mò, nhìn tôi một cách đầy cẩn trọng.

Tôi chỉ mỉm cười nhẹ, rồi lặng lẽ trải hết mọi thứ ra trước mặt cô.

Trước máy quay, trong cuộc phỏng vấn do Trần Mộc Cầm thực hiện, tôi bắt đầu kể lại câu chuyện của mình.

“Tôi tên là Hứa Thục Vân, năm nay gần 50 tuổi, đã là một người bà.”

Tôi bắt đầu kể — từ lúc Hứa Tân Hà xuất hiện trong gia đình họ Hứa, từ khi tôi trở thành người vợ, người mẹ, cho đến khi tôi trở thành người bị phản bội.

“Tôi từng nghĩ đời mình sẽ cứ thế lặng lẽ trôi qua, không tình yêu, không sóng gió, không kinh hoàng…

Tôi nghĩ, ít nhất mình cũng đã đồng hành cùng con trai đến lúc nó trưởng thành, lập gia đình, sinh con, có cuộc sống riêng — có lẽ đó là toàn bộ sứ mệnh của tôi.”

“Thế nhưng, vào ngày hôm đó…

Tôi đã nghe được cuộc trò chuyện giữa chồng và con trai. Trong đó, chồng tôi nói rằng ông ấy yêu chị kế của tôi.”

“Về sau, nhân lúc ông ta ra nước ngoài, tôi đã mở két sắt của ông ấy.

Và rồi tôi phát hiện tất cả sự thật.”

“Thì ra, việc tôi thi rớt kỳ thi đại học năm ấy — không phải vì tôi không đủ năng lực.

Chính vị hôn phu của tôi khi đó — Cố Nghiêu — đã tráo đổi giấy báo trúng tuyển của tôi, giao nó cho Hứa Tân Hà, người chị kế chưa từng thi đậu.”

“Để tôi không nghi ngờ, ông ta còn ngỏ lời cầu hôn ngay sau kỳ thi — cắt đứt mọi hy vọng tôi sẽ đến trường kiểm tra lại.”

“Đứa con gái bốn tuổi của tôi — c/h/ế/t trong một tai nạn có thể tránh được.

Hôm đó tôi đi chợ, nhờ Cố Nghiêu trông con một lát.

Ông ta đưa con ra công viên dưới lầu, rồi bị Hứa Tân Hà gọi ra một góc — hai người họ lén lút âu yếm.

Còn con gái tôi, bị bỏ mặc cạnh một chiếc thiết bị trò chơi đã long lỏng từ trước.

Những người lớn khác đều đã đưa con họ tránh xa.

Chỉ có con bé — bị bỏ lại một mình.

Khi thiết bị sập xuống… con tôi bị đập c/h/ế/t ngay tại chỗ.

Đến khi họ quay lại, con bé đã lạnh ngắt, không còn hơi thở.”

“Vậy mà…

Trong những bức thư họ viết cho nhau, họ vẫn kể về một tình yêu mãnh liệt, một tình yêu không hối tiếc, đầy tự hào và ngọt ngào.”

“Nhưng còn tôi — người bị cướp đi cuộc đời?

Còn con gái tôi — đã làm sai điều gì chứ?”

Tôi vừa kể, vừa nghẹn ngào đến nức nở.

Trong đoạn video phỏng vấn, nước mắt tôi rơi không ngừng, lời nói lẫn trong tiếng khóc, nghẹn đến đau lòng.

Ngay sau đó, toàn bộ nội dung những bức thư tình giữa Cố Nghiêu và Hứa Tân Hà — được tung lên mạng.

Mọi bằng chứng, từng câu từng chữ, từng lời lẽ đầy tình tứ giữa hai kẻ bội bạc…

Tất cả được công khai.

Cơn giận dữ… đã bắt đầu đổi chiều.

Tùy chỉnh
Danh sách chương