Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
15
Về nhà, cô bé thấy cổng nhóm tụ tập.
Mọi nói em bị cóc rồi!
Cô cố gắng học theo phản ứng mà “ ” đáng nên , diễn tròn vai ánh mắt của mọi .
Toát hết mồ hôi lạnh, cuối cô vượt qua ải đầu tiên.
Từ ngày đó trở , mỗi ngày sống, cô trên dây sợ hãi, căng thẳng, luôn che giấu bản thân.
Dù vậy, cô vẫn luôn thắc mắc: mình… thật sự bị cóc ?
Cô đầu âm thầm quan sát xung quanh nhà.
Cho khi hôm, cô phát hiện phía sau nhà đống đất mới đắp lên.
Cô lén lút đào nhẹ xuống, rồi trông thấy… bàn !
Bàn đó vô quen thuộc là bàn mà vẫn hay , hay bóp cổ cô!
khoảnh khắc đó, cô mới hiểu : không bị cóc mà là bị chôn ở đây!
đó, cô lâm bệnh nặng thời gian.
Sau khi khỏi bệnh, cả con cô dường thay đổi, không còn hoạt bát .
Ba mẹ cứ nghĩ là đứa con kia mất tích nên cô mới trở nên vậy.
Cảnh sát Vương nghe đây, mắt đỏ hoe.
“Cô là em đúng không, Chu Man Man?”
Tôi lắc đầu.
“Cảnh sát Vương, đó chỉ là câu .”
“Tôi là Chu Oánh Oánh. Em tôi Chu Man Man bị ba mẹ tôi hại c/h/ế/t!”
Ngày ba mẹ tôi bị đưa xét xử, tôi mặt trong phòng xử án với tư cách dự thính.
Cả hai bị tuyên án tù chung thân.
Lúc nhìn thấy tôi, mẹ rơm rớm nước mắt, nhẹ giọng hỏi:
“Oánh Oánh, còn em con đâu? Con đón em con về .”
“Dù là anh em ruột thịt, sau còn …”
Tôi lập tức cắt lời bà:
“ không em con. Và con không bao giờ nuôi !”
Ba tôi đứng bên tức chửi bới om sòm.
Tôi chỉ mỉm cười nhìn ông, sắc mặt ông càng lúc càng u ám.
“Ông chẳng lẽ không biết mẹ tôi đây không sinh con trai ?”
“ gien của hai không thể sinh con trai! Mỗi lần mang thai con trai là sẩy thai!”
Câu nói đó sét ngang tai, khiến ba tôi đứng lặng , không phản ứng nổi.
Mẹ tôi sợ mức vội vàng tránh xa ông.
Bà gào lên:
“… con biết ?”
“Tại hôm đó thằng em bị thương, con đưa bệnh viện, phát hiện nhóm m/á/u B.
Trong khi ba với mẹ là nhóm m/á/u A điều đó chứng tỏ… không con của ba!”
Ba tôi nghe xong, điên tiết nhào tới mẹ tôi tới tấp.
đấm chân đá, bà ngã lăn đất, vừa vừa gào lên chửi rủa.
Mẹ tôi chỉ biết khóc lóc cầu xin tha thứ.
Nhìn cảnh ấy, tôi cười rơi cả nước mắt.
Mọi cuối khép lại.
Toàn bộ tài sản của ba tôi chuyển sang tên tôi.
Tôi bán hết nhà cửa, xe cộ những gì thể bán, tôi bán.
khi rời khỏi thành phố , tôi liên lạc với streamer phong thủy năm đó từng “nói ” với mẹ tôi.
“Tặng 10 triệu hứa. Cảm ơn tôi diễn trọn vẹn vở kịch !”
ấy cười tươi, vẫy chào:
“Sau cô định đâu?”
Tôi ngước nhìn bầu trời bên ngoài.
Trời rất xanh, không gợn mây.
“Tôi nghỉ việc rồi. Chuẩn bị du lịch khắp nơi!”
Rốt cuộc tôi tháo bỏ xiềng xích mấy chục năm qua.
Giờ là lúc tôi ngẩng đầu, bước ngoài, khắp non sông gấm vóc , để sống là mình.
— Hết —