Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8KgbUSTSUf

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Mười một giờ đêm, tôi chuẩn chấm điểm tối đa cho mục “cách âm” bùm, một động trầm từ cạnh vang lên.

Tôi nhíu mày, ghi bảng:

[Hiệu quả cách âm kém, nghe thấy rõ .]

Chưa kịp viết xong âm thanh càng rõ hơn:

“Bảo bối , hôm nay em muốn chơi nào?”

“Anh Cố, anh thật hư, mà anh dùng nữa cơ .”

Tay tôi cầm bảng cứng đờ, bút rơi xuống đất.

Giọng nam … y hệt Cố .

Tôi tự nhủ chắc mình nghe nhầm. nào Cố kêu thiếu , bảo quý ty không đạt thành tích, chẳng thưởng.

Một tháng hai ngàn, ngoài kia còn nợ hai triệu, làm sao anh ta nổi tổng thống gần tám chục nghìn tệ một đêm?

ngay lúc tôi còn đang cố tự an ủi, giọng Cố vang lên:

“Vivi, vẫn là em tốt nhất, ở em anh mới thật sự hạnh phúc.”

“Anh Cố , miệng anh ngọt thế, vợ anh biết không? Mà ta đúng là ngốc, tới giờ còn không biết cả tập đoàn khách sạn là của nhà anh. Nếu tháng ta vẫn chuyển cho anh, anh còn lấy không?”

khẩy của phụ nữ ấy khiến tim tôi như kim chích.

“Sao không lấy?” – Cố nhếch mép. – “Em chẳng vừa để ý túi mới ra sao? Tiện thể anh mua luôn cho em. Giang Thời Di làm trâu làm ngựa cả tháng, coi như không uổng .”

của hai bọn họ vang vọng, chói tai.

Tôi run rẩy, chết lặng như sét đánh giữa trời quang.

ra… suốt qua, tôi đã lừa.

trước, Cố kể nhà anh ta kinh doanh thời trang, làm ăn sai lầm nên ty phá sản, nợ hơn hai triệu.

anh ta ăn mặc xuề xòa, đi xe máy cũ.

Kết hôn rồi, tôi vì anh ta mà bỏ việc văn ổn định, đi làm nhân viên thử khách sạn, suốt tác xa.

Tuy vất vả lương tháng gần hai vạn.

Nhận lương, tôi đưa anh ta mười lăm nghìn trả nợ, giữ ba nghìn chi tiêu.

Tôi không dám mua váy quá hai trăm, mỹ phẩm toàn hàng bình dân.

Còn Cố ?

Thứ đắt nhất tặng tôi là sợi dây chuyền hơn trăm tệ sinh nhật.

Anh ta còn giả vờ đáng thương, tiết kiệm từ ăn.

Mỗi lần tôi chuyển , anh ta xúc động bảo: “Vợ , em thật tốt. Sau anh vực dậy được, nhất định để em sống sung sướng.”

Tôi lúc ngu ngốc tin thật, tưởng mình cưới được đàn ông nghèo chí.

Giờ nghĩ , chỉ thấy nhục nhã đến buồn .

Anh ta sau lưng tôi ở biệt thự, nuôi bồ, còn vắt kiệt đồng mồ hôi nước mắt tôi.

Tôi hận không thể lao qua , xé nát mặt hai con đê tiện ấy.

lý trí , làm vậy chỉ khiến bọn họ đắc ý.

Tôi hít sâu, cố trấn tĩnh, rút điện thoại ra mở ghi âm, áp sát tường.

càng càng trắng trợn.

“Vivi, anh sẽ với ta tuần sau anh đi tác Thượng Hải, lúc mình bay Bali vài .”

gạt con ngốc ? ta không nghi ngờ sao?”

“Nghi ngờ chứ? Ngoài đi làm chỉ biết ru rú ở nhà xem phim. Anh tin. Anh giả nghèo rồi, ta vẫn nghĩ anh là kẻ tội nghiệp gánh nợ, ha ha ha.”

câu, chữ như dội nước đá tôi.

Không phải vì sợ hãi.

Mà là sự tỉnh táo và quyết liệt chưa .

Khóc để làm ?

Nước mắt đổi được lương tâm của kẻ phản bội, hay số đã lừa gạt không?

Không.

chứng cứ và hành động thể.

Tùy chỉnh
Danh sách chương