Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Vậy không trả tin nhắn?”
Chu Từ từng nhắn cho tôi gần như mỗi ngày.
Có lúc là những thương. Có lúc là những căm ghét. Có lúc lại gửi những chúc mừng mù mờ nhân dịp gì.
Tin khiến tôi nhớ nhất là vào giao thừa năm tôi chia .
Lúc 0 giờ, Chu Từ nhắn:
“Năm mới, tôi ghét em chết được. Chúc em bình an, khỏe mạnh, và mãi mãi không quên được tôi.”
Tôi bật cười khẽ: “ là chưa quên được thật.”
19
Thể lực của Chu Từ giờ tốt hơn trước kia.
khóc, anh đổ mồ hôi hùng hục trên giường.
Tôi nghiến răng chửi anh: “Anh là chó à? Chỗ nào cũng cắn!”
Chu Từ đè đầu gối tôi lại, mặt đỏ bừng: “Ừ, anh là chó đấy, ?”
Giây tiếp theo, một giọt chất lỏng nóng hổi nhỏ lên tôi.
Tôi ngẩng đầu nhìn.
Máu mũi của Chu Từ đang nhỏ xuống, mà anh hề ra, vẫn tiếp tục hành động.
“Anh chảy máu rồi kìa!”
Chu Từ giữ tôi lại: “Mặc kệ mấy thứ đó .”
Rồi một nụ hôn nồng mùi máu rơi lên má tôi.
Chu Từ nói: “Tránh cái gì?”
“Máu dơ.”
“Ồ.”
đó … Tôi thốt được một câu hoàn chỉnh nào .
20
Tháng thứ hai khi tôi và Chu Từ quay lại, mẹ anh lại liên lạc với tôi.
Lúc đó Chu Từ đang ngồi cạnh.
Anh cầm lấy điện thoại, giọng đều đều: “Mẹ, mẹ cũng rảnh ghê ha. Không phải mẹ đang cãi nhau với bạn mới à? Tất nhiên, con không có ý kiến gì về đời sống tình của mẹ. dù gì con vẫn thấy hai không hợp.”
Mẹ Chu Từ: “…Biến ngay cho tôi.”
đó, ba bọn tôi có một bữa ăn chung.
Mẹ Chu Từ chủ động nói xin lỗi với tôi: “Hồi đó tôi suy nghĩ quá đơn giản. Chu Từ từ nhỏ do ông bà ngoại nuôi, tôi không hiểu nó, cứ nghĩ thế là tốt cho nó. Kết quả lại làm tổn thương cả hai đứa. gọi hôm đó không có ý gì khác, chỉ xin lỗi một câu.”
“À rồi, cô có thể bảo Chu Từ đừng làm phiền bạn tôi được không? Tôi chịu hết nổi rồi.”
ra mấy năm nay, Chu Từ luôn hăng say trong vai “ con độc ác”.
Kiên trì bền bỉ gây áp lực và hoài nghi cho từng bạn của mẹ mình.
Không vì lý do gì khác. Chỉ trả đũa.
21
Nửa năm , tôi quyết định nghỉ việc ôn thi cao .
Bỏ qua kỳ vọng và áp lực, tôi ra mình… thật sự thích .
Chu Từ được điều trở lại trụ sở chính.
tôi bắt đầu sống chung.
Chu Từ nói: “Xem như thực hiện hứa rồi nhé.”
Tôi bỗng nhớ ra: “Hồi cấp 3, anh nói mua nhà gần trường không?”
Chu Từ gật đầu: “ thế. Em nhớ mấy món nội thất không?”
Tôi thật sự quên mất mấy món đó trông thế nào.
Chu Từ: “Không . Anh mua hết rồi. không ở đây, mà là căn hộ mới của bọn mình. Mà vì lâu quá, anh sợ em không thích nên chuẩn bị thêm một căn trống.”
Gương mặt anh tràn đầy sự hài lòng vì chính sự chu đáo của mình.
Tôi bỗng không phải nói gì.
Chỉ cách hôn anh một cái.
Chu Từ lập tức nhào tới, hôn lại.
Rồi buông ra.
Rồi lại hôn tiếp.
Rồi lại buông.
Rồi lại nhào tới hôn tiếp.
Nhân lúc anh buông ra, tôi cố đẩy mạnh mặt anh ra.
“Anh làm cái gì vậy?! Anh là nghiện hôn à?!”
Chu Từ bật cười khe khẽ, rồi tôi thấy đầu ngón chạm phải thứ gì đó ấm ướt.
Tôi giật mạnh lại.
Chu Từ ôm lấy tôi, làm ra vẻ khổ sở: “Càng hôn em, anh lại càng hôn em , anh làm giờ?”
Mặt tôi nóng lên: “Anh không thể tự kiểm soát một chút à?”
Chu Từ: “Trời ơi, anh cố kiềm chế đến vậy rồi mà vẫn bị chê, vậy sống làm gì ?!”
Nói xong, anh ta húc đầu vào ngực tôi.
“Chu Từ!!”
22
Ngày được tin đậu cao , tôi dẫn Chu Từ đến thăm mộ ba mẹ tôi.
Chu Từ mua một bó hoa.
tôi đứng trước mộ, ai nói câu nào.
Rất lâu , tôi mới khẽ nói: “Tôi nghĩ nếu mẹ thấy tôi bây giờ, chắc sẽ vui lắm.”
Chu Từ ôm tôi một cái.
Rồi lấy ra một bức thư, đốt trước mộ.
Tôi hỏi: “ không cho tôi đọc thử?”
Chu Từ đáp: “Lá thư này viết cho gái. lá viết cho em … anh dưới gối của em rồi.”
23
Gửi Triệu Trường Ninh:
Thôi được, đến nước này, anh phải thừa là… anh em từ cái nhìn đầu tiên.
Chỉ là anh giấu rất kỹ, chắc em không ra đâu.
Và… em cũng quên mất đầu tiên bọn mình gặp nhau rồi.
Lúc anh mới chuyển đến, anh hay loanh quanh làm quen khu phố. gái xung quanh ai cũng thân thiện.
Một , có gái bảo khu bên cũng có một cô bé hoàn cảnh giống anh.
Anh tò mò.
Rồi anh thấy em.
Tóc buộc thấp, tai đeo tai nghe, cúi đầu bước về phía anh.
Thời gian như chậm lại. Anh nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch.
Cái giác trong mấy phim ngôn tình là có thật.
Anh vẫy chào em, run run .
Em chỉ liếc anh một cái, mặt lạnh tanh, rồi đập một cái lấy lệ.
Kỳ cục thật.
gặp em, anh chỉ bắt chuyện với em.
Trước khi được ngồi cùng bàn, em lơ anh tận tám .
Có chút xấu hổ đấy.
đó anh , mỗi sáng em đều mua đồ ăn ở tiệm gần khu nhà.
Anh cũng .
em vẫn phớt lờ anh.
Không , càng bị phớt lờ anh lại càng cố gắng.
Trời không phụ lòng .
Cuối cùng em cũng chịu ý đến anh.
Rồi em nói anh.
Não anh lúc đó như nổ tung luôn.
đó em hôn anh.
Suốt cả ngày hôm đó, anh cứ ngỡ mình đang mơ.
Thật ra ta đều em có chút hiểu lầm về anh.
anh không thấy có vấn đề gì cả.
Miễn là được ở bên em — chơi cũng vui, cũng vui, làm gì cũng vui.
Tất nhiên, vui nhất là lúc hôn.
Em thích nhéo anh.
Khá phê. ơn em.
mà, em cũng rất tàn nhẫn với anh.
Có những lúc anh thật sự, thật sự ghét em.
ghét, nhớ.
Đau lắm, nên anh quyết định buông bỏ.
rồi anh lại bắt đầu lén theo dõi em.
Thật sự thấy dễ chịu hơn nhiều.
Anh em từng khác.
Anh giả vờ không , chỉ mong em thấy áy náy.
Vậy mà em lại thật sự xin lỗi… Làm anh thấy mình là thằng khốn.
Rồi bọn mình quay lại.
này anh bình tĩnh hơn nhiều.
Mà… chắc em không ra.
Thôi được, thật ra … cũng bình tĩnh hơn là bao.
Em nói dẫn anh thăm bố mẹ hôm nay, anh mất ngủ luôn đấy.
ta là sinh ra dành cho nhau.
Anh chắc chắn em cũng anh nhiều như anh em.
ơn em. Anh em.
Chúc em ngủ ngon.
Hết