Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Lam cực kỳ bất lực, cô kéo cánh cô lại rồi nhẹ giọng an ủi:
“ , mình tin .”
“ thực sự hôm nay muộn quá rồi, có chuyện hãy để ngày mai rồi nói được không nào?”
Lâm Ngữ bĩu môi, rồi hậm hực trừng nhìn tôi:
“Cứ chờ xem, rất nhanh thôi các sẽ biết, mình mới là người đúng!”
Kiều Mặc Vũ và Tống nằm xuống từ lâu, họ đều nhắm vờ không nghe thấy những cô ta nói.
Tôi quay lưng lại, để lại cho cô nàng một cái gáy tuyệt đẹp.
Lâm Ngữ thấy không có ai để ý đến mình, nên chỉ đành bực bội nằm xuống.
Sau một hồi nghiêng bên nọ bên kia, cuối cúng sau không tiếng động.
“ , !”
Tôi tiếng ai uống đ/á/nh thức.
Vì lo lắng sẽ dậy giữa đêm, nên chúng tôi không tắt nến trong phòng.
Lúc cây nến trắng lập lờ ch/áy, màu đỏ ngọn lửa, lại hơi ngả sang xanh lá.
Tôi ngồi thẳng dậy, những người khác lần lượt tỉnh giấc.
Kiều Mặc Vũ dụi , sau khi mơ màng nhìn một vòng, cô có hơi không vui:
“Thẩm Lam, cái đấy?”
“Sao dám vụng một mình hả?”
“Có món ngon phải nửa đêm bò dậy một mình chứ?”
“Mình muốn !”
Thẩm Lam quay lưng về chúng tôi, một mình cô ngồi xổm ở góc tường nghiêm túc gặm thứ , đến nỗi chẳng ngẩng lên.”
Kiều Mặc Vũ lại gần vỗ vai, rồi đưa về cô.
Cơ thể Thẩm Lam khựng lại, rồi chầm chậm ngoảnh lại.
là khuôn mặt một cô gái lạ lẫm khác.
Đôi dài mảnh, lông mày lá liễu, trên sống mũi xinh đẹp có một nốt ruồi đen.
Tôi dụi , suýt nữa tưởng mình nhìn nhầm.
Bộ đồ , kiểu tóc , thậm chí là dáng mặt , rõ ràng đều là Thẩm Lam !
Tóc cô không chỉ dày, vừa đen vừa óng ả.
Trên đường chúng tôi đi leo núi, cô bất cẩn cành cây mắc tóc, rồi cô đ/au đớn tiếc nuối vì chuyện một hồi lâu.
Thẩm Lam trước mặt chớp chớp , gương mặt lại quay trở về dáng vẻ ban .
thể khung cảnh vừa xảy , chỉ là ảo giác chúng tôi.
Cô cười hề hề với Kiều Mặc Vũ, sau giơ hai chi chít vết m/áu .
Trên phần cánh , mười ngón thì chỉ lại hai ngón cái, m/áu thịt lẫn lộn nhau, trông cực kỳ kinh t/ởm.
“ muốn hả?”
Tiếng nhai , là tiếng Thẩm Lam tự gặm mình ư?
Lâm Ngữ véo tôi một cái thật mạnh, sau thở phào nhẹ nhõm:
“Không đ/au, quả nhiên mình nằm mơ.”
Tôi vỗ một cái đỉnh cô ta:
“Tỉnh táo lại đi bạn ơi, bạn thân m/a nhập rồi kìa!”
“Đậu má!”
Tống phản ứng lại tiên, cô nhảy xuống giường lao về Thẩm Lam cá vẫy mình.
Động tác Tống cực kỳ nhanh, động tác Thẩm Lam nhanh hơn.
Cô dùng và chân mình bám ch/ặt tường con tắc kè, nháy bò lên trần nhà.
sau mông cô, có một cái đuôi bọ cạp dài ngoe ng/uẩy.
Trên cái đuôi có một phần móc dài cỡ một ngón , phần có phát ánh xanh lam mờ mờ, vừa nhìn biết là kịch đ/ộc.
Tôi tạm coi là từng thấy kha khá m/a q/uỷ, những thứ q/uỷ dị thế , thì đây mới là lần tiên gặp phải.
Lâm Ngữ hét toáng lên trốn sau lưng tôi, mãi một lúc sau mới nghiến thò nửa cái người.
“Lam Lam, m/a nhập người thật rồi sao?”