Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Bùi Tư Minh không hơn tôi bao nhiêu tuổi, lúc nào cũng giữ vẻ trụ cột gia đình.
Tôi mới trèo cây bắt tổ chim, ngay anh ấy đã sai ném nhện cây.
Tôi chỉ nói một câu không thích ăn rau, anh ấy liền bắt làm bánh rau tôi ăn mỗi bữa.
Mãi ngày tốt nghiệp, tôi mới lần nhận được thư tình.
Còn chưa kịp đọc đã bị Bùi Tư Minh vò nát vứt vào thùng rác ngay trước tôi.
“Mắt gian tà, phẩm hạnh không đoan chính, đừng tiếp xúc nhiều loại .”
Tôi giận sôi máu, không phục hỏi : “Sao anh có tùy tiện quyết định thay em vậy!”
Bùi Tư Minh không hề giận hay khó chịu, chỉ hờ hững liếc nhìn tôi một cái.
“Chỉ vì em là do anh nuôi . Mọi thứ của em, anh đều phải chịu trách nhiệm .”
Một câu nói khiến khí thế của tôi lập giảm đi một nửa.
Chẳng hay biết gì, tôi đã nhà Bùi nhiều rồi.
Em trai Bùi Tư Minh – Bùi Nhiên, bằng tuổi tôi, hai đứa chúng tôi nhau.
Bùi Nhiên học kém, khác nói gì cậu ấy cũng không nghe, chỉ có tôi giảng bài thì cậu ấy mới chịu ghi nhớ.
Hồi nhỏ không hiểu chuyện nam nữ, cứ hay chạy nhà Bùi tìm cậu ấy chơi, trời tối cũng không về nhà.
bố mẹ tôi phải đi tỉnh khác, trình độ giáo dục không bằng đây.
cũng không có thời gian chạy đi chạy để chăm sóc tôi.
Lúc tiến thoái lưỡng nan, chính là Bùi Tư Minh đã mở lời giữ tôi .
“Uyển Uyển cứ để con lo, con bé cũng là bạn Bùi Nhiên, còn có làm gia sư Bùi Nhiên nữa.”
Những nhà Bùi, tôi đã kéo thành tích của cậu bạn thân từ đội sổ top toàn khối.
Dù trong lòng không phục, nói , dù sao tôi cũng đã ăn nhờ đậu nhà Bùi bao nhiêu .
Tôi ủ rũ đi than phiền chuyện Bùi Nhiên.
“Anh cậu tệ quá đi, cậu cũng anh ấy tệ đúng không?”
thi tốt nghiệp xong, Bùi Nhiên đã ôm máy chơi game không rời tay.
Cậu ấy ngồi một bên, gật vẻ hung tợn.
“Anh ấy đúng là cầm thú, tôi sớm muộn gì cũng xử anh ấy!”
Từ “Anh cả cha” rất hợp Bùi Tư Minh.
Vợ chồng nhà Bùi thường xuyên không nhà, nhiều giáo viên có việc đều gọi thẳng Bùi Tư Minh.
Lần Bùi Tư Minh biết Bùi Nhiên trốn học, lập quán net lôi cậu ấy ra, treo cây đánh.
Tôi tận mắt chứng kiến, đối anh cả vẫn luôn kính sợ.
Tôi giận không dám nói, trong bụng ấm ức một cục .
Cuối đành học theo giọng điệu của Bùi Nhiên, viết lời cay nghiệt vào nhật ký: [Đợi tôi mười tám tuổi, tôi sẽ xử Bùi Tư Minh thật đích đáng!]
Nhật ký của tôi viết xong quên cất.
Bùi Tư Minh giúp tôi dọn phòng thì hay nhìn .
Bùi Tư Minh biến sắc, tôi cứ tưởng đời mình tiêu rồi.
Bùi Tư Minh cứng nhắc đặt quyển nhật ký xuống, nhìn tôi vẻ ngỡ ngàng, lưỡng lự hồi lâu, ngây không nói được lời nào.
Cuối , anh ấy chỉ để một câu “Xuống lầu ăn cơm” rồi rời đi bỏ chạy thục mạng.
Kể từ hôm , tôi rất ít gặp Bùi Tư Minh nữa.
Dù anh ấy về nhà, cũng cố tình tránh tôi vậy.
, tôi nhận được thoại của trợ anh ấy.
“Cô Mạnh, Giám đốc Bùi uống say rồi, cô có tiện qua đón ngài ấy một chuyến không?”
2
tôi công ty, Bùi Tư Minh đang nằm vật ra trên giường trong phòng nghỉ.
Ý thức mơ màng, tóc tai bù xù.
Cúc áo sơ mi mở được một nửa, lồng n.g.ự.c phập phồng rõ mồn một.
Tôi thử gọi hai tiếng, cũng không anh ấy phản ứng.
Bùi Tư Minh cao gần mét chín, hơn tôi rất nhiều.
Tôi thử mấy lần, cũng không đỡ anh ấy dậy khỏi giường.
Mệt vã mồ hôi, cuối đành gọi Bùi Nhiên cầu cứu.
tôi giải thích xong tình hình, giọng điệu của Bùi Nhiên trở nên kỳ lạ.
“Tôi ngần rồi, chưa từng ai văn phòng phê duyệt hai tài liệu, uống vài ngụm rượu.”
thoại của tôi âm lượng , không cần ghé sát tai cũng có nghe rõ ràng.
Bùi Tư Minh đang nằm bất tỉnh trên giường, lúc dường đã lén cắn chặt răng.
Bùi Nhiên lải nhải không ngừng.
“Cậu nói dối lừa tôi, cũng không thèm nghĩ trước kịch bản. Chẳng lẽ tài xế của nhà Bùi đồng loạt xin nghỉ phép? Mấy trợ công ty cũng nhau xin nghỉ việc rồi? Tôi đây một đàn ông cao m88, thường xuyên tập gym, sao không gọi tôi đi đón? Hơn nữa, bao nhiêu rồi, tôi còn chưa từng anh tôi say bao giờ.”
Bùi Nhiên còn muốn nói gì nữa, thoại trong tay tôi đã bị ai giật lấy, rồi trực tiếp ấn nút tắt.
Tôi quay , đã Bùi Tư Minh tỉnh rồi.
Bùi Tư Minh quăng chiếc thoại đã im lặng sang một bên.
Anh ấy mang theo vài phần giận khó hiểu trên .
“ nãy anh tranh thủ đi xã giao, uống một chút, nghĩ có việc phải xử , nên đã để tài xế đưa anh về. Rượu ngấm làm anh buồn ngủ, nên đã ngủ một giấc.”
Bùi Tư Minh giải thích một tràng, cúi lặng lẽ cài cúc áo sơ mi, che đi cơ n.g.ự.c săn chắc do tập gym quanh .
Sắc anh ấy không đúng lắm.
Tôi lo lắng đưa tay sờ thử.
Da dưới lòng bàn tay nóng hầm hập.
“Anh có phải bị sốt cao không? nóng quá.”