Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9f8qKa506B
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
6.
Tối hôm đó, buổi livestream đã tạo nên vô số “khoảnh khắc huyền thoại”.
Cặp đôi có độ hot và gây tranh cãi nhất không ai khác ngoài Châu Dật Tinh và Bạch Uyển.
Fan CP và fan only của cả hai bên cãi nhau đến mức khói lửa ngút trời, đẩy chương trình lên mức nổi tiếng chưa từng có.
Ngày hôm sau, số lượng người xem trực tiếp tiếp tục phá kỷ lục mới.
Không ngờ, ngoài những nhóm fan trung thành và hội “xem vui là chính”, còn xuất hiện một nhóm fan mới bị gọi đùa là “tà giáo” — chính là fan couple của tôi và Tư Dục.
Tất cả là nhờ vào video “ngược luyến thanh mai bị chia rẽ” do fan của Bạch Uyển c/ắ/t ghép và chia sẻ trong đêm.
Video ấy vừa hot chưa lâu thì lại có người c/ắ/t phần hẹn hò của tôi và Tư Dục, phân tích từng biểu cảm vi mô của hai người, khiến người không biết gì cũng thốt lên “ngọt quá trời”, người đã xem thì đồng loạt kêu “tà môn”, và phần bình luận lại rơi vào cảnh hỗn chiến.
Sự kiện hôm đó là một trò chơi “giật cờ”.
Chia làm hai đội nam và nữ.
Người thắng cuộc sẽ có quyền chọn một khách mời khác giới để dùng bữa tối.
Khi đạo diễn công bố luật chơi, tôi cảm nhận được một ánh nhìn.
Vừa quay đầu lại, đã chạm mắt với Tư Dục.
Trong ánh mắt anh thoáng hiện nét lo lắng, bị tôi bắt gặp trong khoảnh khắc.
Nhận ra tôi đang nhìn, anh lập tức chuyển ánh mắt đi nơi khác, để lộ đường nét nghiêng mặt sắc sảo, mạch lạc.
Tôi theo bản năng sờ nhẹ lên bụng dưới, nơi đang dán miếng giữ ấm.
Sáng nay thức dậy, tôi thấy một túi miếng dán và một hộp trà gừng đường đỏ để trước cửa phòng.
Người biết tôi đang đến kỳ chỉ có Tư Dục.
Tôi lúc này mới chú ý, hôm nay anh mặc một bộ đồ thể thao màu xám nhạt, thoải mái và lười biếng, trông chẳng khác gì một sinh viên đại học.
Thời điểm còn sống chung, tôi quen với hình ảnh anh luôn đóng bộ vest chỉn chu.
Nên kiểu ăn mặc này ngược lại lại khiến tôi thấy… mới mẻ bất ngờ.
Tôi không kìm được nhìn anh lâu hơn vài lần, đặc biệt là lúc yết hầu anh khẽ chuyển động — quyến rũ lạ thường.
Tư duy con người rất dễ lan man.
Những ký ức nhỏ nhặt từng bị lãng quên bỗng trở nên rõ nét — trán lấm tấm mồ hôi dưới ánh đèn mờ, dấu hồng chằng c/h/ị/t trên n/g//ự/c, và lòng bàn tay bỏng r/á/t…
Luật sư Trần Nặc đứng bên cạnh anh ho nhẹ một tiếng, kéo tôi khỏi mớ suy nghĩ không hợp hoàn cảnh.
Khi tôi nhìn sang, anh ta vẫy vẫy tay, khóe môi mang theo nụ cười ẩn ý, như thể đã nhìn thấu điều gì.
Tôi bỗng thấy nóng mặt, cũng lập tức dời mắt đi.
Lúc Bạch Uyển và Châu Dật Tinh một lần nữa bị ghép đôi, fan CP lại gào rú phấn khích.
Trò chơi bắt đầu, tôi lựa sức mình mà chơi, không cố gắng quá.
Ngược lại, Bạch Uyển hôm nay như được buff sức mạnh, biểu cảm lạnh lùng, ánh mắt chỉ còn lại khát khao chiến thắng.
【Bạch Uyển không còn quản nét mặt luôn rồi, chỉ muốn giật cờ. Rõ là bị Châu Dật Tinh làm mệt mỏi, chỉ muốn thoát khỏi anh ta, hahahaha】
【Người tinh ý nhìn vào là biết họ rất tận hưởng buổi hẹn hôm đó, rõ là song phương yêu nhau, tự nguyện tiến tới!】
【Chuẩn luôn! Ánh mắt của Dật Tinh chưa rời khỏi người cô ấy lấy một giây, ôi trời ơi, tôi ăn đường no rồi!】
【Tinh mắt không nhận vơ nhé, đấy là ảo giác của các cô thôi, vô phương cứu chữa.】
【Đừng để bị mất mặt đấy nhé, cứ đợi xem cô ấy chọn ai thì biết. Tôi vẫn là fan CP Một Bát trung thành!】
【Đừng dính dáng nữa, thanh mai trúc mã của chúng tôi mới là chân ái!】
…
Đến lượt đội nam, Tư Dục dẫn đầu dễ như chơi.
Anh vốn duy trì thói quen tập thể hình lâu năm, cơ thể săn chắc khỏe mạnh, không chỉ đơn thuần là “đẹp trai”.
Gần về đích, Trần Nặc dường như hét lên điều gì đó với anh.
Tôi đứng xa nên không nghe rõ.
Chỉ thấy một biến cố bất ngờ xảy ra:
Giữa ánh mắt sửng sốt của tất cả mọi người, Tư Dục đột ngột quay người chạy về phía tôi, sắc mặt căng thẳng.
Anh đứng trước mặt tôi, định đưa tay ra lại kìm xuống, ánh mắt từ đầu đến chân lướt qua người tôi như muốn xác nhận điều gì.
Tôi vừa mơ hồ vừa căng cứng cả người, khô khan hỏi:
“Anh sao vậy?”
Lúc ấy anh mới thở ra một hơi, giọng dịu lại:
“Tôi tưởng em bị thương. Không sao là tốt rồi.”
Trần Nặc — người thắng cuộc — lúc này đang cười híp mắt, như một con cáo già đạt được mưu đồ.
【???】
【Cái diễn biến gì vậy trời?!】
【Rốt cuộc Trần Nặc vừa nói gì thế? Cam xa quá không ghi lại được, phát điên luôn rồi!】
【Không thể nào, cặp CP tà giáo kia không lẽ thật sự thành rồi? Quá chấn động!】
【Chắc là Trần Nặc chơi chiêu, bảo có nữ khách mời bị thương nên Tư Dục mới phản xạ quay lại.】
【Nhưng mà phản xạ đầu tiên của anh ta đáng lý là phải nghĩ đến Bạch Uyển chứ? Sao lại chạy thẳng tới Thẩm Mặc Chi?】
【Thấy Bạch Uyển và Trương Xảo Xảo đều ổn, thì chỉ còn Thẩm Mặc Chi thôi, lịch sự đi kiểm tra chút, chắc vậy đó, chắc chắn là vậy!】
…
Rốt cuộc Trần Nặc nói gì, chẳng ai biết.
Chỉ có đạo diễn và vài nhân viên đứng gần nghe rõ, tất cả đều tròn xoe mắt như vừa phát hiện bí mật trời long đất lở.
Vài giây sau —
Đạo diễn phá lên cười như điên:
“Ha ha ha, tuyệt vời quá! Biết ngay là làm chương trình này là đúng đắn mà!”
Tối hôm đó, trong biệt thự chỉ còn tôi và Châu Dật Tinh.
Bạch Uyển và Trần Nặc, nhờ chiến thắng trong trò chơi giật cờ, đã thực hiện quyền đặc biệt được cùng người mình chọn đi ăn tối.
Tư Dục và Trương Xảo Xảo, là hai người được mời, hiện cũng đang ăn tối cùng họ.
Khi tôi xuống tầng lấy nước, vừa hay bắt gặp Châu Dật Tinh đang ngồi cúi đầu một mình trên sofa.
Không bật đèn trần, chỉ có chiếc đèn đứng ánh sáng vàng dịu chiếu rọi, khiến bóng anh như phủ đầy cô đơn và thất vọng.
Nhân viên đứng cạnh nhìn tôi đầy ẩn ý, khiến tôi lập tức hiểu ra — đây là ai đó cố tình tạo “khung cảnh”.
Quả là biết tạo không khí, không làm đạo diễn mỹ thuật thì uổng phí mất rồi.
Tôi thầm nghĩ lúc này trong livestream chắc đang tràn ngập bình luận “thương xót”.
Châu Dật Tinh phát hiện tôi, ngước đôi mắt u ám lên, cố gượng cười chào.
Tôi: “……”
Chạy không thoát, đành phải bước lại gần, giả vờ ngạc nhiên hỏi:
“Thầy Châu, anh ngủ gật trên sofa à?”
Không nhận được câu hỏi như mong đợi, sắc mặt anh hơi trầm xuống:
“……”
Anh cười yếu ớt, giọng khàn khàn:
“Không, tôi chỉ muốn yên tĩnh một lúc thôi. Rõ ràng buổi hẹn hôm qua rất vui, không ngờ hôm nay cô ấy lại chọn người khác.”
Châu Dật Tinh hít sâu một hơi:
“Chỉ là… tôi thấy trong lòng có chút khó chịu.”
Tôi biết anh đang cố xây dựng hình tượng người đàn ông si tình, nhưng đã đi quá xa.
Đây là livestream. Một khi nói ra lời nào thì không thể thu lại, vậy mà anh lại dám nói câu dễ gây tranh cãi đến vậy.
Fan quá khích sẽ vừa thương anh vừa quay sang chỉ trích Bạch Uyển. Đến lúc đó, lại là một trận bão tố, và cũng khiến khán giả trung lập mất thiện cảm.
Tôi giữ nụ cười ôn hòa:
“Đã là show hẹn hò, thì mỗi khách mời đều có quyền tìm hiểu lẫn nhau, cũng là cách có trách nhiệm với cảm xúc của bản thân và người khác mà.”
“Chỉ mới là buổi hẹn đầu tiên thôi, cứ từ từ, đừng quá vội.”
Sắc mặt Châu Dật Tinh thoáng lúng túng, nhưng vẫn gật đầu, cố làm ra vẻ đã thông suốt:
“Cô nói đúng, là tôi nóng vội rồi. Từ từ vậy.”
Sau vài câu khách sáo, tôi nhanh chóng kiếm cớ rút về phòng.
【Anh Tinh thật lòng mà bị từ chối, Bạch Uyển không xứng với anh ấy. Tôi thấy Thẩm Mặc Chi cũng không tệ, CP Tinh Mặc liệu có hy vọng không?】
【Thẩm Mặc Chi: hình như tôi từng cho anh chút thể diện rồi nhỉ?】
【Cái ông này lại bắt đầu làm màu rồi. Nếu chưa xem tập đầu có khi tôi cũng thấy thương đấy, nhưng giờ thì rõ rồi — lại chiêu “tự biến mình thành nạn nhân để fans tấn công người khác”. Cũ mèm.】
【Suốt ngày diễn vai trai thẳng đơn thuần, ai ngờ tâm cơ nhất lại là anh.】
【Cạn lời. Cả chiều mong chờ buổi hẹn tối, vậy mà cô ấy chọn người khác, anh ấy buồn một chút cũng không được sao?】
【Phim truyền hình là quá khứ rồi mấy cô à, giờ là thời đại của thanh mai trúc mã bọn tôi!】
…
Vốn đã thấy bực khi Tư Dục đi hẹn hò với người khác, giờ lại vô tình đụng trúng một “bình trà có độc”, tâm trạng tôi càng tệ hơn.
Bạch Uyển rõ ràng có tình cảm với Tư Dục, thế thì anh thật sự đến vì cô ấy sao?
Nghĩ đến khả năng hai người họ là tình cảm song phương, tim tôi liền nghẹn lại.
Dứt khoát lên giường sớm, đeo mặt nạ ngủ, quyết định ngủ cho quên đời.
Không ngờ, trong bối cảnh livestream và hiệu ứng so sánh, phát ngôn EQ cao của tôi lại bất ngờ giúp tôi thu về ba đợt fan mới.
Một là fan qua đường, thấy tôi cư xử tử tế, có lý có tình.
Hai là fan của Châu Dật Tinh — vừa dìm Bạch Uyển, vừa khen tôi dịu dàng, hiểu chuyện.
Điều bất ngờ nhất là… fan của Bạch Uyển.
Những lời nói khách quan, điềm đạm của tôi khiến họ cho rằng tôi là người tử tế, thậm chí có người từng “đá” tôi giờ quay lại xin lỗi.
Mà lúc tôi đã chìm sâu vào giấc ngủ, một loạt từ khóa lặng lẽ leo lên top hot search:
#BạchUyểnTưDụcHẹnHòBênBiển#
#BiểuCảmBạchUyểnTưDụcChâuDậtTinh#
#BạchUyểnĐỏMặtThanhMaiTrúcMãCPLàThật#
… Và chỉ vài phút sau đó, một hashtag khác vượt lên đứng top 1 kèm chữ “bùng nổ” rực rỡ phía sau:
#ThẩmMặcChiNgườiPhụNữDưỡngSinh#
Ngay bên dưới là dòng trending phụ:
#TưDụcNhắcTớiConTraiBạchUyểnNóiMìnhRấtThíchTrẻCon#