Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1.
Ngày trở về nhà, Thừa xin nghỉ để ra đón .
đứng cách bước, giọng điệu thản nhiên, cùng ôn chuyện cũ.
“ Ngôn nay rất giống . Chỉ gần đây con bé theo nhân của học sĩ Thẩm học vẽ, vì vậy kịp tới gặp .”
“ Hành thì…”
khựng lại một lúc.
“Khi rời đi, thằng bé nhỏ, nay nhớ rõ dung mạo nữa.”
Ngôn trưởng nữ của , Hành thứ tử của .
Lúc rơi xuống vách núi, Ngôn mới ba tuổi, Hành chỉ mới một tuổi.
Nó nhớ , điều hợp lẽ.
Nhắc tới đứa nhỏ, lòng mềm nhũn.
Suốt năm năm mất trí nhớ, Thừa tái giá, tái giá.
lý do gì để quay về nữa.
Chỉ vẫn mãi vương vấn đứa con thơ.
Giọng Thừa dịu xuống: “Hẳn nghe nói. Bốn năm trước, tái hôn.”
nghiêng mặt nhìn .
Nhắc đến tân nhân, sắc mặt ôn hòa, trong ánh mắt lộ ra chút nhu tình khó nhận ra.
“Phù Ân giống . Nàng vào cửa muộn hơn, xuất thân thấp kém, thân thể yếu đuối, tính tình nhút nhát, nếu có điều gì phải, mong bao dung.”
Từng lời từng chữ đều che chở cho Lục Phù Ân.
ngẩn người trong chốc lát, rồi nhẹ giọng nói:
“ cớ gì phải làm khó nàng?”
Họ thê tình thâm, có quân.
Nếu vì đứa nhỏ ở phủ,
quay về.