Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 9

Anh mở điện , ánh mắt dừng lại ở cái tên “Lục Vãn” trong danh sách chặn, chần chừ không biết có nên gỡ ra hay không.

Ngón tay lướt đến cái tên ấy, dừng lại rất lâu…

Cuối , vẫn không ấn gỡ.

bên kia.

“Thuê bao quý khách gọi hiện đang tắt máy…”

Lục Vãn dựa vào thành giường. Nghe âm báo, sắc mặt cô tức trầm xuống.

Khoảnh khắc , cô mới chợt ra – Lục Hằng chặn cả số điện của mình.

Cô mở WeChat, gửi thêm một tin nhắn, nhưng hiện lên dấu chấm than đỏ chói.

Cơn bực bội dâng lên trong lòng.

Đúng lúc ấy, cửa đẩy ra.

Chu Hoài bước vào, mái tóc còn ướt, tay cầm máy sấy: “Lục Vãn, giúp anh sấy phần sau gáy với, tay anh mỏi rồi.”

trạng vốn khó chịu, Lục Vãn chẳng muốn động tay: “Em mệt rồi, anh tự làm đi.”

Chu Hoài không chịu bỏ qua: “Không giúp anh đồ ngủ của em lau đấy.”

Nói xong, anh ta cúi , úp cả mái tóc ướt vào lòng Lục Vãn.

Chiếc áo ngủ màu đen tức thấm một mảng nước lớn.

là chiếc áo Lục Hằng mua cho cô.

Sắc mặt Lục Vãn xuống ngay tức : “Tránh ra.”

lẽo đến mức đáng sợ.

Chu Hoài chau mày khó hiểu: “Em thế? lúc nghe tin Lục Hằng đi là em không bình thường rồi. , không nỡ à?”

“… Mà ra, cậu ta coi như biết điều. tiếc là không đi sớm hơn một chút.”

12

Những lời chạm đến giới hạn của Lục Vãn.

nhạt nói: "Tại anh cứ nhằm vào cậu ấy hoài vậy? Cậu ấy là em trai em."

Chu Hoài giận lên: "Anh nhằm vào cậu ta chỗ nào? Anh có nói sai câu nào ?"

Kết quả dĩ nhiên là một trận cãi vã. Hai người không vui mà chia tay trong im lặng.

Sáng hôm sau.

Lục Hằng được ông nội dỗ dành cho ra ngoài sớm.

"Người trẻ nên ra ngoài đi dạo nhiều một chút. Khê, nhớ chăm sóc cháu trai ông đấy."

Câu sau là ông nói với Khê đang đứng cạnh .

Lục Hằng đứng ngập ngừng tại chỗ, hơi lúng túng liếc nhìn Khê. Cô mở cửa , thản nhiên.

"Lên đi."

Trước ánh mắt đầy mong chờ của ông nội, Lục Hằng đành lên . Cả đoạn đường không ai nói gì, cho đến khi dừng lại ở một công viên.

xuống , Khê đưa cho anh một chiếc tai nghe bluetooth.

"Cho cậu."

Lục Hằng thoáng ngẩn người, không hiểu dụng ý, nhưng vẫn . đeo vào, anh nghe một nữ dịu dàng đang giới thiệu các điểm tham quan.

Nói nhỉ… ở vài phương diện, Khê rất chu đáo.

Theo lời giới thiệu, Lục Hằng lần lượt đi qua cầu một nhịp, ba nhịp, rồi bảy nhịp… Phong cảnh tuyệt đẹp.

Những tư nặng nề trong lòng anh dần được buông lơi, toàn cảm vẻ yên bình của thiên nhiên.

Bất chợt, điện rung lên.

Là tin nhắn mẹ:

【A Hằng, hôm nay con làm gì đấy?】

Lục Hằng định giơ điện lên chụp một bức ảnh selfie, một bên mặt anh nền nước phía sau. Đúng lúc ấy, Khê đưa cho anh một viên .

“Tách” Tiếng bóc vỏ vang lên.

Khoảnh khắc vô tình giữ lại trong tấm ảnh nhưng Lục Hằng không ra. Toàn bộ chú ý của anh đang đặt trên viên .

Anh đưa tay , khẽ nói: "Cảm ơn."

vào miệng, vị ngọt lan ra. Lục Hằng hơi nhướn mày, không ngờ Khê lại thích ăn trái cây.

Anh chụp thêm vài tấm rồi gửi sang cho mẹ.

Chẳng bao lâu, mẹ anh gửi lại một sticker kèm chữ:

Đẹp quá!

Lục Hằng cười khẽ, tắt điện , không nhắn thêm gì nữa.

Ở nơi khác.

Mẹ Lục ngắm nghía từng bức ảnh của con trai, bỗng dưng chú ý đến một tấm có cánh tay của phụ nữ.

Làn da trắng mịn, cánh tay thon gọn, ngón tay đang cầm một viên bọc giấy màu sặc sỡ.

Có chuyện rồi!

tức sáng mắt, gửi tấm ảnh vào nhóm chat gia đình.

【Con trai mẹ có bạn gái rồi! Mọi người xem đi!】

Lục Vãn nhìn bức ảnh, mặt tức sa sầm. trong lồng ngực bật ra một tiếng hừ đầy tức tối.

Cả ngày hôm , không khí áp lực quanh Lục Vãn bao trùm cả văn phòng.

Về đến nhà.

bước vào cửa, cô liền khựng lại.

trong phòng khách, Chu Hoài và mẹ cô ngồi trên ghế sofa, ai mang vẻ mặt khó chịu. Không khí ngột ngạt đến rõ ràng.

cô, Chu Hoài tức đứng dậy phàn nàn.

"Em cuối về rồi. Mẹ cơm trưa dở tệ, tối em được không?"

đi làm cả ngày về mệt, Lục Vãn đành gắng gượng đưa ra giải pháp.

"Không hợp khẩu vị thuê người đi."

"Không. Cơm em mới ngon."

Chu Hoài vẫn như mọi khi, cần cô không đồng ý là anh sẽ lặp đi lặp lại đến khi cô gật mới thôi.

Trong lòng đầy bực bội, Lục Vãn hất tay anh ra, tanh.

"Anh không đừng soi mói người khác ."

Một câu khiến chiến tức bùng nổ.

Cả căn biệt thự lại chìm trong không khí căng thẳng.

Kể hôm , hai người rơi vào giai đoạn chiến tranh .

Chu Hoài bắt ra khỏi nhà sáng sớm, về rất khuya, chẳng biết bận gì. Mà Lục Vãn chẳng còn trí để quan nữa.

Có lẽ là không chịu nổi nữa, Chu Hoài cuối dịu lại.

"Em này, chúng ta nên đến khách sạn kiểm tra lại quy trình lễ cưới rồi."

Lục Vãn khựng lại một chút rồi khẽ trả lời.

"Ừ."

13

Trong khách sạn.

Cả hai bên gia đình đều có mặt.

Xuyên suốt buổi lễ, Lục Vãn vẫn không tập trung.

Cho đến khi MC đứng trước mặt hai người, cất hỏi: "Cô dâu, cô có đồng ý chú rể đứng bên cạnh mình không?"

chồng?

Lục Vãn thoáng giật mình, cuối có phản ứng. Cô quay sang nhìn Chu Hoài, trong ánh mắt ánh lên nét mơ hồ.

Cô thực muốn người đàn ông này ?

Tùy chỉnh
Danh sách chương