Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

Tôi ngẩng nhìn anh ta:

“Cảm ơn. Phương án của anh thì văn minh và an toàn hơn nhiều.”

“Nhưng người thắng là em.”

Anh ta không hề che giấu ánh nhìn tôi:

“Anh thừa nhận… anh bị em thu hút.”

Tôi nhướng mày, cười nhạt:

“Bị tôi thu hút? Phí Tịch, anh nhìn rõ chưa? Tôi là kiểu phụ nữ vì mục đích sẵn sàng bất chấp thủ đoạn đấy.”

Hồi đó, Phí Tịch sáng rực, kiên định:

“Đúng! Chính điều đó mới khiến em cuốn hút!”

“Chính những ‘thủ đoạn không mấy tốt đẹp’ đó, mới là phần rực rỡ nhất của em!”

Anh ta nắm lấy vai tôi, giọng nói hừng hực nhiệt huyết:

“Hạ Thanh, đừng du nữa. Ở lại ! Cùng anh, chúng ta sẽ gây dựng một đế chế!”

Ánh quả quyết ấy khiến tôi thoáng d.a.o động.

“Tới anh tỉnh ra rồi, sẽ thấy ánh hào quang này quá chói , thấy những thủ đoạn đó quá tàn độc…”

Anh ta tức cắt ngang:

“Sẽ không ngày đó! Phí Tịch này yêu tất cả những thuộc về Hạ Thanh. Tin anh , Thanh Thanh!”

Rõ ràng là lời cảm động.

Vậy tiềm thức, tôi chỉ muốn quay bỏ chạy.

Tôi bất giác lùi lại.

Cảnh mơ vụt tan vỡ.

Ngoài hiện thực, người khẽ đắp áo khoác lên tôi.

Rồi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán tôi.

4.

khi được đưa về phòng suite, thể xác thì mệt rã rời, nhưng óc lại vô cùng tỉnh táo.

Tôi ném mình lên ghế sofa.

Đúng đó, màn hình điện thoại sáng lên.

Tin nhắn từ Tô Vãn, cô thân chí cốt.

【Vãn Vãn】: Thanh Thanh! Trời ơi thật hả?! Cậu chia tay với tên tra nam Phí Tịch rồi à?!

【Vãn Vãn】: Tớ nghe hết chuyện ở tiệc mừng rồi! Cái con trà xanh đó Phi Phi! Phí Tịch đúng là đồ cặn bã!

【Vãn Vãn】: Tức c.h.ế.t tớ rồi! Tớ đã bảo cậu nên bỏ quách ta từ lâu! Còn nhớ sinh nhật ngoái không?

【Vãn Vãn】: [File ]

Tôi nhíu mày bấm xem.

Góc quay hơi rung, như là lén quay từ một góc khuất trên sân thượng của một hội sở cao cấp nào đó.

Nhân vật chính là Phí Tịch và đám ăn chơi giới của ta.

Phi Phi cũng ở đó, dựa vai ta như chim nhỏ nép người.

Thời gian hiển thị là nửa trước…đúng sinh nhật tôi.

đó bảo khách quan trọng, không thể rời, dặn tôi cứ ăn mừng cùng trước.

, Phí Tịch đã uống kha khá.

Giọng nói vẫn giữ cái vẻ ngạo mạn vốn :

“…Hạ Thanh? Năng lực thì khỏi bàn, một nửa thành tựu của tôi nay là nhờ cô ta.”

“Chỉ tiếc là quá mạnh mẽ, quá độc , cái cũng vượt tôi một bậc.”

Đám hùa theo:

“Chuẩn luôn! Phụ nữ thì việc mệt vậy? Ở nhà chăm chồng dạy con là được rồi.”

“Ra ngoài tranh giành với đàn ông làm ?”

Phí Tịch cười khẩy, không phản bác.

Ngược lại còn ôm eo Phi Phi:

“Vẫn là kiểu như Phi Phi tốt hơn, dịu dàng, hiểu chuyện, đơn thuần, khiến người ta yên tâm.”

Phi Phi còn chưa kịp e thẹn mở lời, thì bên ngoài khung hình vang lên một giọng nói quen thuộc, châm chọc:

“Ồ, Phí nói hay nhỉ. Nếu không nhờ Hạ Thanh, chắc anh còn chẳng tư cách bước nơi này.”

“Anh bảo cô ấy cái cũng đè anh anh…rốt cuộc là cô ấy quá giỏi, hay anh quá bất tài, không xứng làm đời cô ấy?”

Ngay khi lời khiêu khích ấy vang lên, tức kết thúc.

Tôi sững người.

Giọng nói đó…quá quen thuộc.

Là… .

Không trách được sinh nhật, anh ta nhắn tôi một câu ẩn ý:

“Cẩn thận, đừng để sân nhà mình cháy.”

đó tôi còn định gọi điện hỏi cho ra nhẽ.

Thì lại bị Phí Tịch vừa đến trễ cắt ngang.

【Vãn Vãn】: Nói mới nhớ, câu cuối hình như là nói á! Không ngờ anh ta lại bênh vực cậu!

Tôi chợt lóe lên một ý, liền nhắn lại:

【Thanh Thanh】: Cậu quen à?

【Vãn Vãn】: Biểu cảm sốc nặng…tiểu thư à, anh ta ngồi cậu suốt bốn thời đại cậu không nhận ra à?!

【Vãn Vãn】: Hồi đó cậu cứ tranh ngồi bàn , thì anh ta luôn ngồi ngay cậu đấy. Cậu đứng nhất lớp, anh ta toàn đứng nhì.

【Vãn Vãn】: Khi cậu chuẩn bị du , anh ta còn hỏi thầy cô xem cậu định trường nào, rồi cũng tất tả chuẩn bị hồ sơ theo.

【Vãn Vãn】: Kết quả là cậu vì Phí Tịch nên quyết định ở lại nước. Còn anh ta thì một mình sang nước ngoài mấy , về là tiếp quản tập đoàn thị.

【Vãn Vãn】: Bọn tớ đó ai cũng nghi anh ta thầm thích cậu hahaha.

【Vãn Vãn】: Cơ nghĩ cũng đúng thôi. Hồi đó anh ta nào cũng đeo kính gọng đen, tóc mái dài che mặt, so với bây giờ khác xa một trời một vực!

Tôi c.h.ế.t lặng, muôn vàn cảm xúc đổ ập về.

Thì ra, ở một nơi tôi chẳng hề hay biết, đã âm thầm vì tôi làm nhiều đến vậy.

Tôi ép bản thân tắt máy.

Bởi vì ngày mai…tôi còn một trận chiến đối mặt.

5.

.

Tôi đến , đẩy cửa phòng họp bước , đảo một vòng…

Phí Tịch ngồi ngay ngắn ở ghế chủ tọa, mặt mũi lạnh lùng.

Bên cạnh anh ta, là gương mặt ngây thơ vô tội của cô nàng “tiểu bạch hoa” – Phi Phi.

Những cổ đông già cỗi vốn đã chẳng ưa tôi, ngồi thành hàng hai bên. Ánh ai nấy đều tràn sự xét nét và thù địch.

Tôi bước đến vị trí ban – ghế phó – chuẩn bị ngồi xuống, Phí Tịch lại mở miệng, giọng điềm đạm:

“Hạ đến rồi, mời ngồi. nay thông báo điều chỉnh chiến lược.”

Anh ta chỉ tay về cái ghế ở gần cửa – vị trí thấp nhất.

Tôi đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích, khẽ nhếch môi cười mỉa:

“Chiến lược điều chỉnh? Tôi – đồng sáng – lại là người cuối cùng được biết à?

Phí , muốn ‘qua cầu rút ván’ thì ít ra cũng làm cho chuyên nghiệp chút chứ?”

tức, giám đốc marketing hăng hái nhảy ra, gân cổ lên, giọng phấn khích lấy lòng:

“Hạ ! Cô nói vậy là không đúng.

Chính vì cô quá cực đoan nên mới khiến kết thù khắp nơi!

Giờ đã lên sàn, cần là sự phát triển ổn định!”

Tôi bật cười lạnh một tiếng, không to nhưng đủ để đè bẹp giọng điệu nhốn nháo của :

“Giám đốc Trương, ba trước khi cạn vốn, ai là người dẫn đội ba ngày ba đêm không ngủ, Dùng ‘phương án cực đoan’ cướp đơn hàng từ tay để cứu nguyên cái này?

Tùy chỉnh
Danh sách chương