Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VMQ6ZmPXn
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
QUAY LẠI CHƯƠNG 1 :
Nhưng không lâu trước, triều liên tiếp có dâng tấu đàn hặc Tạ quân.
Nào là kết đảng tư lợi, nào là tham ô hối lộ, thậm chí còn vu rằng bán nước, ở biên cương nhiều năm để tiện liên lạc với man di.
Sau lưng còn mỉa mai rằng, quyền thế nhà Tạ, sự tín nhiệm của hạ, cũng là đổi từ vạt váy của nữ .
Tóm lại, mọi tội danh có thể đặt đều đổ đầu .
Ta, nữ lâu năm nơi hậu cung nghe cũng thấy nực , vô chua chát.
Về sau, còn ngang nhiên bày “chứng cứ”.
Tạ quân thân võ phu, tay quen cầm thương cầm kiếm, biết quân đánh trận.
Đối diện những kẻ đọc sách thánh hiền ấy, há có thể biện minh bằng miệng lưỡi?
Các thế gia lại chằng chịt rễ nhánh, ôm nhau mà sưởi ấm.
Điều khinh miệt nhất chính là loại như Tạ quân – cả hàn môn còn không tới, bò từ tận đáy bùn.
dĩ nhiên không thể để con gái làm hoàng hậu.
Nhưng lại sợ , sợ quyền thế quá lớn, mất thế cân bằng vốn có.
Cuối , bức ta đường .
Tạ Minh – vì phụ thân mình,Khoác lễ phục, bước vào triều đình, tranh luận, biện bác,Cố gắng giành phụ thân sự sạch.
Đáng tiếc, không thành.
Xưa có văn cái chết để tỏ lòng.
Nay lại có Tạ Minh – đâm đầu vào trụ triều đình, mạng mình cầu minh oan phụ thân.
Ngày trước ta luôn rằng Tạ Minh cổ hủ, khô khan, chẳng biết tình .
Nào hay, nàng lại cứng cỏi thế.
Không biết bút của sử quan sau này có ghi chép nữ gan dạ như vậy không.
Nhưng dù có ghi thì cũng vài nét mực lạnh lẽo mà thôi.
Ta mong, Tạ Minh vẫn còn đứng trước mặt ta, sống động như xưa.
Ngày ngày ta đấu võ mồm,rồi lại bị ta chọc giận trợn trắng mắt.
Nhà Tạ tuy bại,nhưng cái chết của Tạ Minh lại khiến miệng lưỡi thiên hạ phải im bặt.
Hoàng đế nổi giận, hạ tra xét toàn diện.
Tạ quân giữ tính mạng,mà các thế gia cũng vì đó mà gãy không ít cánh.
Song danh thanh của Tạ quân, lại chẳng thể giành lại .
Tin đồn vốn là thứ dễ cắm rễ lòng .
Như Yến Linh – đứa trẻ còn – mà miệng cũng dám mắng là bán nước cầu vinh.
Thế nên, mục đích của đám thế gia kia, lũ văn háo danh, cuối cũng đạt .
hạ đó cũng thu hồi luôn binh quyền của nhà Tạ.
Ngư đắc lợi giữa cuộc tranh đấu của cò và trai.
hạ là minh quân, nhưng lại là phu quân tàn nhẫn.
9
Hai đứa , trò chuyện chốc lát rồi lăn ngủ ngay sân viện.
Ta sai mụ vú bế chúng về phòng.
thấy hàng mi dài của A vẫn còn đọng nước mắt.
giấc mơ, bàn tay vẫn còn nắm vạt áo ta không buông.
“Mẫu phi… nhi nhớ …”
Ta mím môi, dịu dàng lau nước mắt má con,Lại đắp chăn cẩn thận hắn.
Nửa đêm, khi ta đang ngủ mơ màng.
phòng bỗng có tiếng sột soạt khe khẽ.
Tỉnh lại mới hay, hạ nằm bên cạnh từ lúc nào.
“Muộn thế này rồi, sao còn tới?”
hạ ôm ta vào lòng.
“Hết buồn ngủ chưa?”
Ta vùi ngực , lắc đầu: “Hết rồi.”
“Vậy thì trẫm trò chuyện lát.”
…
Hai thủ thỉ bên nhau hồi lâu.
Lúc ta tưởng thiếp rồi,Thì Lý Tu lại cất giọng:“Vài hôm nữa, đưa khỏi cung chuyến.”
Ta thoáng nghi hoặc.
tiếp lời: “Tạ quân sắp đường Bắc địa. Dù gì cũng nên để Tiểu Lục gặp ấy lần.”
Ta hiểu ý, mỉm đáp: “Thần thiếp thay A tạ ơn hạ.”
nhẹ: “Tiểu Lục chẳng phải cũng là con ta hay sao?”
“Cũng đúng… vậy thần thiếp thu lại lời ấy.”
“Ngủ …”
Vừa nghe khỏi cung,Hai đứa vui mừng nỗi nhảy nhót không thôi.
A Chiêu còn lục tung cả tủ,Cuối mới tìm chiếc váy yêu thích nhất.
đường , A Chiêu cứ ríu rít bên ta: “Mẫu phi ơi~ chúng ta đâu thế?”
Ta vừa vừa liếc nhìn A .
Thấy hắn cũng tò mò mặt.
“Bí mật.”
10
Xe ngựa cổng thành,Đội quân chuẩn bị xuất chinh Bắc địa sẵn sàng đường.
Ta dắt tay A Chiêu và A bước xuống xe.
tay về hướng Tạ quân.
A ngẩng đầu nhìn về phía trước,hốc mắt lập tức đỏ hoe.
“Tiểu Lục, là Tạ đại quân kìa!”