Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm, ba mẹ chuẩn làm.
Thấy tôi mặt mũi bơ phờ ma, họ giật mình.
Mẹ tôi trừng mắt:
“La Kỳ, thi cũng đừng buông thả bản thân chứ!”
Ba tôi thở hắt ra:
“Vốn dĩ trông mong con đỗ Thanh Hoa hay Bắc Đại, thi cũng đừng bời quá mức.”
Tôi ủ rũ uống ngụm sữa đậu nành, buột miệng than thở:
“Có lẽ con thật sự đứa số xui…”
Mẹ tôi lập tức hốt hoảng:
“Xì! Nhổ ngay! Cái mà xui chả xẻo? Bà nội con mê tín nhảm nhí, nguyền rủa con, con cũng tin hả?”
Ba tôi nghiêm túc nhìn tôi:
“La Kỳ, con ?
“Con con , từ nhỏ sức khỏe yếu, thành tích cũng bình thường, ba mẹ có bao giờ trách con hay nghĩ con thua kém ai đâu?
“ mà tự thấy mình kém cỏi vin vào đó để bào chữa sau gặp chuyện cũng dễ nản lòng. Không vậy nữa…”
Ba tôi chưa kịp hết câu điện thoại ông rung lên.
Trên màn hình hiện tên gọi: Bà nội.
Ba tôi do dự một chút, cuối cùng cũng nghe máy.
“Tiểu Chính à! Không ! Thành Tài game suốt một ngày một , ngất !”
Tiếng khóc bà nội ầm ĩ mức không cần bật loa ngoài, tôi mẹ cũng nghe rõ mồn một đang ở hiện trường.
Ba tôi quát lớn:
“ mẹ nuông chiều để thâu suốt sáng làm ?”
Bà nội ấm ức đáp:
“Mẹ… mẹ cũng khuyên , có thèm nghe đâu?”
Ba tôi hỏi tiếp:
“Anh cả chị dâu đâu?”
“Anh chị con cãi nhau từ hôm qua tới giờ, sáng nay mới ngừng một lát, họ… chắc sẽ thôi.”
Ba tôi bật cười đầy mỉa mai:
“Có , không thôi, cái mà chắc sẽ ?
“Hôm qua Phí Thành Tài mắng con thậm tệ , mẹ gọi cho con làm ? Để ba mẹ ruột lo !”
, ba tôi dập máy luôn.
Mẹ tôi hừ lạnh:
“Tiêu chảy còn lên cả bản tin, game một ngày một đã ?”
Bà chỉ vào tôi:
“Không học theo!”
Trong đầu tôi chỉ vang vọng câu thông báo trong game:
“Double kill! Double kill! Double kill!”
Tôi co thắt dạ dày = Anh họ tôi tiêu chảy không ngừng.
Xe ba tôi trầy = Bác cả tai nạn xe liên hoàn.
Tôi thức trắng = Anh họ tôi thức game suốt một ngày một .
Ba mẹ tôi tranh cãi vì anh họ = Bác cả bác cãi nhau to.
còn điểm số thảm hại tôi, số điểm cao mức gặp quỷ anh họ!
Thật một sự trùng hợp quái dị.
Một buff nhân đôi đầy tinh vi!
lẽ, cuộc sống từng trong nhà tôi đều bản gốc để nhà bác cả “ chép” hiệu ứng nhân đôi, bất kể may mắn hay xui xẻo?
Trên đời thật sự có một cơ chế gian lận vậy, nhà bác cả nắm trong tay ?
Chuyện … có thể chứ!
07
Từ đó, tôi ám ảnh, cứ muốn tiếp tục kiểm chứng xem hiệu ứng nhân đôi có thật hay không.
mẹ tôi công tác .
Ba tôi cũng bận tối mắt tối mũi vì công việc.
Bác cả bác biệt tăm biệt tích.
Không bệnh viện, tiệm quần áo cũng đóng cửa luôn.
Chỉ còn tôi anh họ “đối chứng”, liệu có đáng tin không?
Anh họ xuất viện.
Vì cái vụ tiêu chảy ầm ĩ quá nên đành về quê ở ông bà nội.
Tôi đời nào muốn về quê để rước bực vào .
tôi cứ lang thang trên mạng, tìm kiếm những thông tin về hiện tượng kỳ lạ .
Follow một đống tài khoản về khoa học viễn tưởng, huyền huyễn, thậm chí cả chuyện tâm linh ma quái.
Xem , tôi rùng mình nổi da gà.
Anh họ ở quê cũng yên ổn.
Cứ kêu cảm thấy sợ hãi, đồng thời cũng rất tò mò, phấn khích, tim đập thình thịch liên hồi.
Bà nội tưởng anh họ chưa khỏi hẳn, lôi khám lần nữa.
Bác sĩ nghe anh họ kể , chỉ khuyên bà nội nên tìm bác sĩ tâm lý cho cậu ta.
Bà nội hừ lạnh đầy khinh miệt:
“Cháu cưng tôi có thể mắc bệnh thần kinh !”
Bác sĩ nhún vai:
“Vậy tùy bà.”
Bà nội biết làm , sợ phải chịu trách nhiệm, bèn gọi cho bác cả bác .
Bác cả đang bận lắm, không có thời gian lo mấy chuyện đó, bảo bà gọi cho mẹ anh họ.
hỏi ba tôi dạo nào.
Bác đang du lịch ở xa, ngã gãy chân, phải nằm viện chăm sóc riêng.
Mắng bà nội một trận, bác hỏi xem mẹ tôi nào.