Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
tôi càng thêm bực bội:
“ trước, tiệm quần áo của chị dâu mở ngay đối diện cơ quan em.
“Đồng nghiệp em ghé vào xem thử, chị liền hỏi ngay: ‘Cô làm phòng với em dâu tôi à? Lương nhiêu? Phúc lợi thế ? Cộng thêm trợ cấp thì một kiếm được nhiêu?’
“Đồng nghiệp em không muốn nói, chị lập tức xị mặt, khỏi cửa còn lẩm bẩm chửi người nghèo kiết xác.
“Quan tâm anh em kiểu mà toàn săm soi chuyện tiền nong thế chứ?
“Rõ ràng là vừa sợ anh khổ, lại vừa sợ anh giàu !”
tôi tiếp tục bực bội bàn tán đó, tôi nghe rõ.
Nhớ lại thì, nhà bác cả đúng là theo dõi gia đình tôi một cách âm thầm, vừa vẻ thường, vừa khiến người thấy lạ lùng.
Từ trước giờ, bác cả bác thích bóng gió hỏi thăm thu nhập của nhà tôi.
Biết được rồi thì lúc thì tỏ vui vẻ, lúc lại không hài lòng, khi còn thất vọng như thể “đồ bỏ đi” vậy.
đây thì vẫn còn thường.
khi tôi anh họ vào tiểu học.
Tôi tí năng khiếu học hành .
Rõ ràng rất chăm chỉ, thành tích mãi lẹt đẹt ở nhóm trung yếu của lớp.
Ngược lại, anh họ tôi suốt ngày chỉ biết chơi bời.
Thế mà lần công bố điểm, tổng điểm của anh ấy đứng top đầu.
Lúc đầu, tôi tìm mọi cách tôi học thêm, luyện đề, đủ mọi cách để cải thiện thành tích.
sau mười dốc sức thời gian, tôi rút một chân lý:
Tôi đúng là một đứa thường không thể tầm thường .
Còn anh họ tôi là một thiên tài bẩm sinh không cần thầy dạy.
Vì thế, tôi lớn những lời châm chọc của mọi người xung quanh.
Càng nghĩ càng ấm ức, tôi bắt đầu dọn lại đống kiểm tra suốt một qua.
Trước thi đại học vài ngày, nhiều bạn đã xé hết sách vở, tập, đề cương, tạo nên một “cơn mưa tuyết trắng” bay khắp sân trường.
Xem như một buổi lễ chia tay đầy lãng mạn tuổi thanh xuân.
Còn tôi thì không.
Chủ yếu là vì muốn gom lại bán đồng nát.
Được chục tệ, coi như giá trị cuối sự cố gắng của thanh xuân.
Dù hơi rẻ.
đúng là thành tích của tôi đáng giá chút .
Bỗng điện thoại rung báo tin nhắn.
Là viết hot trên “Confession” của trường được hệ thống gửi tôi.
Tiêu đề là: [Đừng giờ đặt niềm tin vào “học thần”, đặc biệt là loại bị tiêu chảy!]
Thì , một em lớp 11 đã vài bạn đấu giá nhiều vòng, cuối bỏ một khoản tiền lớn để mua được tài liệu học tập lớp 12 của anh họ tôi trước thi đại học.
Cứ nghĩ là sẽ thu được khối kiến thức hay ho.
Ai ngờ, cả xấp tài liệu, ngoài bìa sách hơi cũ , bên toàn là trang giấy trắng, vài trang thì vẽ bậy linh tinh.
Thậm chí, còn vài tờ chi chít những “nhận xét sắc bén” của anh họ tôi về ngoại hình body của không ít nữ sinh trường.
“Cái ngủ được thì phải khiến người ‘ mây xuống địa ngục’, sóng to gió lớn, bóp một cái không uổng làm trai hư…”
Còn thô tục cả câu tán ngoài chợ hoa.
Nhận được xấp tài liệu xong, cô bé kia tức phát điên, tìm anh họ tôi đòi lại tiền.
Anh họ không những không trả mà còn vênh váo mặt dạy đời.
“ dù môn cuối hơi tạch, điểm thi đại học của anh phải trên 700 nhé!
“Em cứ ngoan ngoãn quỳ bái anh là được rồi, bày đặt lắm trò?
“Đợi điểm thi anh công bố xong, anh vả nát mặt em xem, con đ*!”
Tức giận nỗi cô bé viết hẳn một dài ngàn chữ để “bóc phốt”, còn tuyên bố chắc nịch:
[Tôi sẽ đợi xem, cái tên biến thái mê này thi được nhiêu điểm!]
700 điểm?
Anh họ tôi từng đứng top các thi thử.
thành tích của tôi thì thảm hại nỗi so sánh tôi với anh ấy để tránh làm tôi tủi thân.
Tôi vội lục lại điểm số của anh họ thi lớn gần đây.
Trời ơi!
Tôi: 360 điểm.
Anh họ: 720 điểm.
Tôi: 356 điểm.
Anh họ: 712 điểm.
Tôi: 345 điểm.
Anh họ: 690 điểm.
Điểm của tôi cứ quanh quẩn mốc 350.
Còn điểm anh họ lần 700.
đều gấp đúng hai lần điểm của tôi.
Trùng hợp mức này sao?
06
Cả đêm đó tôi không ngủ.
Ngoài việc lôi hết điểm các thi quan trọng suốt cấp so sánh,
Tôi còn tìm lại tất cả điểm số của anh họ từ cấp hai, thậm chí cả tiểu học.
Mỗi thi quan trọng, điểm số của anh ấy gấp đôi điểm của tôi – đứa học kém.
Ngay cả kiểm tra nhỏ, điểm xấp xỉ gấp hai lần.
Trời bắt đầu hửng sáng, tôi mệt mỏi ngồi bệt xuống sàn, xung quanh ngổn ngang sách vở, kiểm tra, giấy nháp…
Không biết chứng minh được không.
mọi thứ đều là nhân đôi.
Nhân đôi.
Double kill!
Còn không phải gặp quỷ sao?