Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Được chưa? , hài lòng chưa?” Giọng tôi đầy ấm ức.
“Đúng là con ngoan của mẹ.” Mẹ tôi trở mặt nhanh hơn cả kịch Xuyên, lập tức trở nên dịu dàng, hài lòng nhìn tôi.
Trong lúc nói chuyện, thằng em lại lần lượt bê từng chậu hoa quỳnh vào nhà, thỉnh thoảng lại nhìn quanh đầy , tò mò sợ hãi.
Mẹ lấy cớ khuya hại dạ dày, không tôi ra khỏi .
Nhớ lại những chửi rủa của bà, tôi bóc vài viên kẹo trong vali, cuộn trong chăn lướt điện thoại qua giờ.
7
Chưa đầy mười phút, cơn buồn ập đến như thủy triều, tôi thiếp đi điện thoại còn chưa kịp đặt xuống.
Lại là cảm nửa mê nửa tỉnh, luồng gió lạnh lùa qua, tôi cảm nhận có cả đám người đứng bên giường.
“Nhanh , tối nay đông người xếp hàng quá, không từng người được.”
Từ đầu đến chân, vô số bàn lạnh ngắt, chai sần chạm vào, nỗi sợ hãi bất lực khiến tim tôi như tê liệt.
Suốt đêm, cơ tôi dường như không còn thuộc , không nhớ nổi bao nhiêu người ra vào , càng không biết bao kẻ đã xâm phạm thân tôi.
Tiếng gà gáy trời sáng, tôi mới được giải thoát.
Không biết bao dâm ô, bao tiếng gọi “quỷ kỹ” lọt vào tai.
Nhìn những chậu hoa quỳnh trong , tôi luôn thấy chúng tỏa ra luồng khí đen.
tắm, phần dưới cơ đã bắt đầu lở loét, nhìn trong gương với làn da tím bầm, vết loang lổ eo, tôi biết tất cả không là mơ.
Những gã đàn ông ghê tởm đó đều có thật.
Nhận thức này khiến dạ dày tôi quặn đau, nôn thốc nôn tháo vào bồn cầu. Tất cả chắc chắn có liên quan đến mẹ.
Phản ứng đầu tiên là chạy, trốn khỏi nhà này, ở thêm ngày, tôi có c.h.ế.t chiếc giường đó mất.
8
Bước ra từ tắm, mẹ giả vờ bận việc nhà, nhưng tôi biết bà luôn dòm ngó tôi.
Mấy người đàn ông lạ mặt trước cổng, thân hình vạm vỡ, ánh lấm lét đổ dồn phía tôi.
Họ đang giám sát, hay gọi trắng ra là canh gác tôi.
Nhận thức này lại khiến lưng tôi lạnh toát, người như rơi vào hầm băng, muốn trốn thoát chắc dễ dàng.
Ngồi chờ chết? Có lẽ tôi sẽ c.h.ế.t nhanh hơn, thậm chí biết c.h.ế.t thế nào.
Tôi vào bếp tự nấu , không dám đụng đến bất cứ thứ gì mẹ đưa .
Bà ta có còn là mẹ tôi không?
Không, bà ta là quỷ dữ.
, tôi giả vờ buồn , trốn , nhìn chiếc giường chạm trổ kỳ dị, tuyệt đối không nằm .
Tượng người đầu giường, tra mạng mới biết là tượng Quản Trọng.
điếm thời xưa mới thờ Quản Trọng, nghĩ đến tiếng “quỷ kỹ” trong mơ, tôi chợt rùng .
Từ ngày đầu nhà đã là âm mưu, mẹ đẩy tôi vào vực thẳm, nhưng ai đã đứng sau bà, tôi nghĩ nát óc cũng không ra.
9
May là họ không cấm tôi dùng điện thoại, hoặc rằng tôi có ai để cầu cứu.
Tôi muốn báo sát, nhưng không có bằng chứng, chỉ dựa vào vết thương và cơn mơ, họ chắc rằng tôi là đồ điên.
Mà tôi cũng có bạn thân, bây giờ thật bế tắc.
Lướt điện thoại vô định, thấy cô tên “Cơ Bán Tiên” đang livestream kể chuyện ma quái.
Tôi chợt nhớ từng thấy tin tức cô ấy giúp sát phá nhiều vụ án tâm linh huyền bí.
Như bắt được phao cứu sinh, tôi nhắn tin kể sơ tình .
Cô đang livestream nhíu mày nhìn màn hình, vội nói tạm biệt khán giả, tắt máy ngay và trả tin nhắn.
Cô ấy bảo tôi kết bạn Wechat, chụp chiếc giường mà tôi đã hai ngày nay cô ấy xem.
Cọng rơm cứu mạng, tôi chỉ biết theo cô ấy.
“Giường gỗ hòe, quỷ ngự trong gỗ, lại khắc vạn dâm nữ, hoa quỳnh chiêu âm tà… cô , cô đã đắc tội với ai sao?”
“Là mẹ em!” Nước lưng tròng mờ tầm nhìn, bàn gõ phím của tôi cứ run rẩy không ngừng.
Quả nhiên có vấn đề, dù đã đoán trước nhưng lòng vẫn đau như cắt.
Mẹ không yêu tôi, tôi biết, nhưng không ngờ bà lại ghét tôi đến thế.
“Dạo này cô có canh bát trân thủ ô đằng không?”
“Em canh an thần mẹ nấu, liền, không biết có không?” trả Cơ Bán Tiên, tôi nghe ngóng bên ngoài.
“Đúng .”
“Vậy giờ em sao? thêm đêm em sẽ c.h.ế.t mất.” Nghĩ đến đám đàn ông trong mơ, tôi chỉ thấy kinh hãi, sống không bằng chết.
10
“Trước hết, lấy m.á.u đầu ngón giữa bôi vạn dâm nữ giường, ra bếp lấy lọ nồi, bôi tượng Quản Trọng đầu giường.”
“Thế thôi ạ?” Tôi thấy hơi trẻ con.
“Tối dùng nước sôi tưới gốc hoa quỳnh, tôi sẽ dạy cô câu khẩu quyết, trước thuốc an thần thì niệm thầm.”
“ sao ? Niệm chú là ạ?” Vẫn thấy không đáng tin.
“Đương nhiên… là chưa , mẹ cô nhận nhiều lợi ích từ lũ quỷ dâm đến thế, chúng nó không hành hạ cô đến c.h.ế.t thì sẽ không tha đâu. Cứ theo tôi, lát tôi cử người đến giúp, cậu ấy tên Đại Cước, có cậu ấy cô sẽ an toàn thôi.”
“Vâng, cảm ơn Cơ Bán Tiên, mong Đại Cước sẽ đến nhanh.” Tôi co ro ôm , cố gắng lấy sức chống lại lũ quỷ trong bóng tối.
“Cậu ấy đang ở nước ngoài, giờ đang đường đến chỗ cô, có gì sẽ liên lạc ngay.”
11
Tôi cắn nát ngón mới chảy máu, bôi đám dâm nữ khắc giường, không biết có ảo không, nhưng sau bôi máu, vạn dâm nữ đó như có hồn.
Nhìn kỹ lại thấy gì lạ, nhưng cảm chúng đã khác rất nhiều.
Đôi như biết cử động.
, tôi giả vờ đói ra bếp nấu , lọ nồi ở bếp củi dễ kiếm nhất.
Nhưng mẹ cứ loanh quanh, mấy lần đuổi tôi , giả nhân giả nghĩa nén cơn giận sắp bùng nổ.
Giao diện ấy khiến mặt bà càng thêm dữ tợn.
“Mẹ ơi, phở bò đây, mẹ không?” Chiêu cuối của tôi.
“Thối quá! Hôi quá đi!” Mẹ bịt mũi phóng ra ngoài thấy tôi mở gói phở.