Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Tôi hút điếu thuốc.”
Nói rồi cậu ta cầm điện thoại bước ngoài.
May mà cậu ta ngoài hút thuốc, không tiếng tim tôi đập lúc đó chắc to mức hàng xóm cũng thấy mất.
Một lát sau cậu ta quay , tôi đã rồi, còn cậu ta từ cuối vẫn .
“Muốn chơi gì?” Cậu ta hỏi tôi.
“.”
“Thích nằm ngửa ăn gà ?”
“Không thể nói , cũng…”
“Không sao, để chị nằm ngửa thắng.” Cậu ta cười ngắt lời tôi.
Tôi…
cũng có nhiều tác dụng lắm chứ bộ?
Cậu ta chơi sự giỏi.
Làm sao có thể vừa cầm tôi chơi game, vừa nhắn tin với khác, mà thành tích vẫn đỉnh thế kia.
Tôi phục sát đất.
“Đơ làm gì? Dùng chiêu cuối lên đi!”
“Đủ rồi đủ rồi, lùi xuống!”
buổi tối, cậu ta cứ lặp hai câu đó.
Tôi một đứa ngốc chỉ biết ném chiêu cuối, ngồi trên tướng của cậu ta, vi vu khắp bản đồ.
Chơi một trận Vương Giả mà sao thấy xấu hổ trời.
“Chơi game thôi mà chị nuốt miếng làm gì?” Cậu ta bỗng quay sang tôi.
?
“Cậu nhầm rồi.” Tôi né chủ đề một cách chiến thuật.
“Tôi đâu có mù.”
“ … tôi khát , cậu lấy cho tôi ly .”
Cậu ta nghi ngờ tôi một cái, vẫn sự đi lấy một ly mang tới.
Tôi nhận lấy, ngửa “ừng ực” uống vài ngụm.
Cậu ta tôi, thở dài.
“Chị có mã QR xanh không?”
“Gì cơ?”
“Không có giữ khoảng cách một mét với tôi.”
Khụ…
Tôi phun hết lên chăn.
“Cậu… ai thèm gần cậu?” Tôi dịch sang bên cạnh một chút.
“Tôi biết, tôi không nói.”
Tôi…
“Nghĩ nhiều rồi đấy trai.”
Cậu ta gì trời, tự luyến ?
Cậu ta lấy khăn giấy giúp tôi lau chăn, khẽ “hừ” một tiếng.
20
thấy tiếng hừ của cậu ta, tim tôi gần không chịu nổi nữa rồi.
Trong lồng ngực đập loạn lên.
“Tôi đi ngủ đây, không chơi nữa.” Cậu ta buông một câu.
“Ờ.” Tâm trạng tôi đi tàu lượn.
Cậu ta ngoài, tôi đêm trằn trọc khó ngủ.
sau, cậu ta ở chỗ trọ của tôi, tôi tới trường làm thí nghiệm.
Biết cậu ta đang ở nhà chờ tôi, trong lòng tôi cứ bồn chồn không yên.
Bỗng dưng có chút mong chờ, mong làm xong thí nghiệm nhanh để quay về gặp cậu ta.
Không làm gì cũng , chỉ cần cùng nhau chơi game thôi cũng .
“ , cậu đang ?” Bạn cùng lớp hỏi tôi.
“… không có.”
“Không có sao suốt ngày cầm điện thoại?”
“Sao có đó…”
Tôi vội cất điện thoại, sợ bị phát hiện đang ngắm trộm ảnh cậu ta.
Tấm ảnh cậu ta đang nấu ăn, tôi chụp lén, hơi mờ mà tôi sắp cười nở hoa.
tôi đang sao?
Cậu ta chưa từng nói thích tôi, chỉ hôn trán tôi đó, sau đó cũng không có hành động nào vượt quá.
“Dạo này thầy tâm trạng không tốt, cậu đừng cầm điện thoại hoài, cẩn thận bị bắt gặp.” Bạn tôi nhắc.
“? Thầy sao ?”
Mấy nay Dực đều ở chỗ tôi, tôi lần không chú ý thầy, không hề biết gì đang xảy .
“Không phải thầy có con trai ? đâu vì tình cảm mà cãi nhau với thầy, thầy đang phiền lòng lắm.”
“?”
“ mặt cậu biết không biết rồi, tôi đó vào văn phòng, thầy đột nhiên hỏi tôi có bạn trai chưa, làm tôi sợ chết khiếp.”
“Cậu nghĩ mà xem, thầy thường nghiêm túc , tự nhiên nói tình cảm với tôi, kỳ lạ quá trời.”
Bạn tôi thao thao bất tuyệt.
Tôi giật mình, cái con trai đó chẳng phải Dực sao?
Dực cãi nhau to với thầy ?
Xong rồi, tất lỗi của tôi.
ngày tôi mất hồn.
Chiều báo cáo kết quả thí nghiệm với thầy, đang nói nửa ——
“ , nói từng theo đuổi sinh viên trường Y ?” Thầy bất ngờ hỏi.
“… đúng ạ.”
“ nói sau đó còn thất tình?”
“… đúng ạ.”
Phòng thí nghiệm này đúng không có bí mật.
“Thất tình đau lắm ?” Chủ đề của thầy ngày càng khó đoán.
“Khá đau.” Tôi thành trả lời.
“Sao tôi không thấy đau?”
“Chẳng lẽ phải chết mới ạ.” Tôi cười khổ.
Thực lúc đó rất đau, tôi toàn âm thầm khóc vào ban đêm, ban ngày vẫn làm việc thường, nên mọi nghĩ thất tình cũng không có gì to tát.
“Không hổ học trò giỏi của tôi.” Thầy gật khen ngợi, “Sao con tôi thất tình trời sập ?”
“Làm sao ạ?” Tay tôi bắt run.
“ đó cãi nhau với tôi, nói tôi không hiểu tình cảm của giới trẻ, nói tôi chỉ biết học thuật, thậm chí còn bảo có cũng sẽ không nói với tôi, còn chê nghề của tôi ảnh hưởng tình của nó.”
“ nói xem nó nói có không?”
“……” Tôi sững sờ.