Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Sau khi chia Tống tháng, tôi say mụ mị đầu óc, nhịn được mà gọi anh ta.
“ đây đi, em muốn chuyện đó.”
kia im lặng lúc mới mở miệng:
“ đâu? Nhà hay khách sạn?”
1
Nghe anh ta vậy, tôi cười phá .
“Tống , anh… anh phải vẫn chưa quên được em ?”
Tống lại im lặng, tưởng tôi đùa giỡn.
“Đồ thần kinh, em vui lắm hả? Giang ?”
Anh ta hít sâu hơi thuốc, chậm rãi phả khói .
Râu mép mọc lún phún.
“Vui chứ, hí hí.”
Tôi đầu choáng váng, sắp ngã quỵ.
Men rượu bốc , tôi bất chợt ngồi thụp xuống đất òa.
“Tống , đồ khốn kiếp, sao còn chưa dỗ em hả?”
“Chỉ cần em muốn anh trả lời liền, trong đầu anh chỉ chuyện đó thôi à, em cốc thủ dâm chắc?”
“Tống , phải ngoài anh con chó nào ?”
“Trước đây anh toàn dỗ em mà.”
“Sao lần này tháng vẫn anh ?”
Tôi to.
Cuối cùng buông thả luôn, chẳng giữ hình tượng gì nữa, gào thảm thiết.
“Em đâu? Anh đón.”
Tống dụi tắt điếu thuốc, đứng dậy.
“Anh cả em đâu cũng biết.”
“Chẳng lo lắng gì em hết.”
“Đồ khốn, ngoài chắc chắn chó , …”
Tôi đau lòng.
lâu sau, bạn thân thanh toán xong bước tôi.
“Trời ơi Giang , bảo đợi chị thanh toán, em tự ý chạy gì vậy?”
đỡ tôi dậy.
tôi gọi Tống , liền giật lấy điện thoại.
“Cô ấy đâu?”
Tống hỏi.
“Anh Tống đẹp trai, chia còn quản chuyện bạn gái cũ à?”
“Gửi địa chỉ tôi.”
“Được thôi, nể mặt anh biết nhé.”
“ quán ‘Khó quên đêm nay’.”
Mười lăm phút sau, Tống tới nơi.
Vừa bóng anh ấy, tôi liền sà vào anh ấy vừa vừa gọi.
“Chồng ơi, cuối cùng anh cũng đón em .”
“Chồng ơi em nhớ anh quá .”
Lúc này tôi đã hồi lâu.
cứ run từng chặp.
Tủi thân đòi anh ấy ôm.
dám nhìn.
Kiểu não yêu ba trăm sáu mươi độ góc chết này đúng hết thuốc chữa.
Tống thở dài bất lực.
Ngón ấm áp lau nước mắt nơi khóe mắt tôi.
“ giao anh , hai mau lành đi.”
“Chị chịu nổi nữa, chị đi đây.”
như ném cục than nóng khỏi .
xong phóng xe máy điện vọt đi.
“ , mình về nhà thôi.”
Tống bế tôi .
“ , em nhà.”
“Anh cần em nữa .”
“Tống đồ khốn!”