Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tóc không còn một sợi, ngũ quan nhòe nhoẹt, có nhìn miệng há ra khép vào.
Làn da lộ ra ngoài đều cháy đen, trông như than củi ra lò.
Nếu không nhờ giọng nói, tôi khó phân biệt bà là một phụ nữ.
Tôi vội vàng đưa tay còn lại ra, kéo lấy bàn tay than củi của Bà Đen, đau lòng nói:
“Mẹ ơi, da mẹ lại khô như này? Tối con tự làm một bộ nạ bằng dưa chuột, mẹ có muốn lấy thử không?”
Bà Đen đang chửi rủa bỗng sững sờ, rồi lắp bắp nói:
“À, cũng, cũng …”
Quả nhiên, người phụ nữ nào mà chẳng thích làm đẹp.
Thấy tôi bưng một chậu dưa chuột bắt đầu đắp nạ cho Bà Đen, ông già không vui.
“Bà già c.h.ế.t tiệt, bà nói là phải hù dọa con dâu đến một trận ra trò mà?”
Tôi nhìn chằm chằm vào đầu , bĩu môi: “Thì ra anh còn có vợ cũ.”
Người đàn ông lập tức sầm xuống, trên người tỏa ra khí đen nồng nặc, tiện tay vặn rời đầu lâu của Bà Đen ra.
Đúng là hiếu thuận đến ngỡ ngàng!
Người đàn ông nhếch miệng nhìn về phía tôi, lộ ra một nụ cười hơi tủi thân:
“Không có, họ chưa kịp vào cửa đã bị Tư Tư g.i.ế.c rồi.”
Bà Đen ngượng ngùng lắp đầu lại, vỗ vỗ dưa chuột trên , trừng mắt ông già:
“Lão già c.h.ế.t tiệt, giỏi nói nhiều, cút nấu .”
Ông già lập tức im miệng, kéo túi da rắn cùng trên , về phía bếp.
Nơi ông , sàn nhà lại biến thành màu đỏ máu.
Tư Tư bò dậy từ dưới đất dậy, lễ phép bày tỏ phản đối:
“Bà ơi, xin lỗi, con thấy ông nội nấu thực khó ăn, hay là đừng…”
Lời còn chưa dứt, ông già xoa xoa , ném ra một đoạn từ bếp ra, nhanh chóng cuốn Tư Tư vào trong.
Ông già phát ra tiếng cười quái dị: “Cháu ngoan, hay là đến nấu cùng ông .”
Tôi nhìn đống vương vãi khắp sàn, trở về phòng bắt đầu tìm kim : “Ôi, áo len của bố bung này không vá lại chứ?”
Khi ông già nấu xong, tôi cũng tìm thấy kim .
Tôi nhiệt tình giúp ông già bày biện nước, rồi kéo ông già lại, “Bố ơi, để con vá lại áo cho bố nhé? Thấy bố cứ kéo sợi len chạy khắp nhà cũng bất tiện, mà sợi len còn phai màu nữa, con lau nhà hôm mà!”
Bốn con ma quái nhìn nhau.
Bình luận cũng chợt nhận ra:
【Hóa ra không phải Ninh Niệm to gan, mà là mắt mù?】
【Không, tôi thấy hành động của cô mà, cô có nhìn đường , tôi đoán chắc là một người cận nặng.】
【Tôi nguyện gọi cô là Ninh Thần, mở ra một lối vượt ải không ngờ tới cho mọi người.】
【Cứ xem , tôi nghĩ thực ra cô thông minh.】
Câu nói này lướt , tôi đã nắm lấy của ông già, bắt đầu khâu vá.
Vì giữ ý giữa nàng dâu và bố chồng, tôi cách xa ông một chút.
nên tôi không nhìn là gì, cảm thấy ướt át. là tôi bèn than vãn:
“Sợi len này còn ướt ? Bố ơi, có phải bố rửa rau làm rơi vào bồn nước không?”
Ông già cũng hơi bối rối, khô khan đáp một câu:
“À, chắc là vậy.”
Đợi tôi khâu xong của ông già, mọi người ngượng ngùng ngồi trước bàn chuẩn bị ăn .
Thấy mọi người không động đũa, tôi liền tự nhiên gắp một đũa “chân gà”.
Thấy tôi đưa vào miệng, bốn ma quái trừng mắt nhìn tôi vẻ tà ác.
“Con dâu ngoan, đây là thức ăn tươi bố con mang từ dưới lầu lên hôm nay đó, đều là đồ c.h.ế.t tối .”
Dưới lầu? Dưới lầu ngoài những người chơi đã c.h.ế.t thì còn có gì nữa?
Tôi lập tức bỏ đũa xuống, giả vờ ôm nôn khan một tiếng, ngả người vào đầu :
“Ọe! Không rồi, con không ăn đồ tanh, có lẽ là do tối phóng túng quá, con có thai rồi.”
Cô bé loli váy m.á.u tỏ vẻ hóng chuyện.
Ông và Bà Đen vô cùng bất ngờ, vội vàng bảo con trai bế tôi vào phòng nghỉ ngơi.
đầu thì đỏ bừng, bế tôi vội vàng đứng dậy, ghé vào tai tôi khẽ trách:
“Cô, cô nói bậy, chúng ràng còn chưa…”
Quá thuần khiết, ngay cả hai chữ “ đêm” cũng không nói ra .
Thấy vậy, tôi ngả vào lòng anh , nhân cơ hội sờ sờ cơ , cũng hạ giọng nói:
“Không , nếu anh muốn, chúng ngủ ngay bây giờ cũng .”
Bình luận nổi giận:
【Ninh Niệm, nữ lưu manh!】
【Đây là thứ tôi không mất tiền mà xem ?】
【Khà khà khà, ra đầu và Ninh Niệm xứng đôi đó, một người bên ngoài lạnh lùng tà mị bên trong thuần khiết, một người bên ngoài yếu đuối bên trong cuồng dã, tôi tuyên bố, tôi là fan CP của hai người!】
Cuối cùng, tôi không ngủ đầu .
Bởi vì vào phòng, người đàn ông đã cố gắng nhẫn nhịn khuôn đỏ bừng, thẳng thắn nói tôi:
“Ninh Niệm, xin lỗi vì tình yêu của cô dành cho tôi, tuy thời gian ngắn, nhưng tôi thừa nhận, tôi thực cũng có cảm giác khác lạ đối cô.”
“ là, Tư Tư là con của tôi, dù đây là giả, là trò chơi mà các cô nói, tôi cũng hy vọng có nhận đồng ý của con bé rồi sinh con thứ hai, đây là trách nhiệm của một người bố như tôi.”
Tôi nhìn chằm chằm vào vết sẹo gớm ghiếc trên cổ người đàn ông, đó là chỗ nối của đầu bị chặt của anh .
Lại gần hơn, tôi nhìn .
ra đó thậm chí không phải là một vết sẹo, mà là vô số vết.
Giống như bị một con d.a.o cùn c.h.é.m nhiều lần đứt vậy.