Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
QUAY LẠI CHƯƠNG 1 :
Bếp lạnh tanh, đừng nói bữa sáng, đến nước nóng không ai nấu.
Con tới lúc chuẩn làm mới nhận ra, không tôi trông bé, ta thậm chí chẳng thể ra khỏi cửa.
, cả con và con đều phải xin nghỉ.
Một người đưa ông già bệnh viện.
Người kia ở trông nhỏ, lại phải kèm lớn làm bài tập.
Hai vợ chồng bận túi bụi, chẳng phong thái oai phong rạng rỡ như trước kia, bước ra cửa là làm liền nữa .
13
Xem xong video chị Cẩm Phượng gửi, tôi chỉ bật cười.
Trước kia con tôi cứ cho rằng tôi là người nóng nảy, rằng chồng tôi sống cả đời với tôi là quá thiệt thòi.
Nhưng nó đâu biết rằng, mỗi tôi lớn tiếng với chồng, đều là vì lo cho từng người trong .
Chồng tôi cẩu thả, cứ làm về là quăng vớ bẩn lung tung.
Nhiều , ném trúng bình sữa gái, hoặc cốc nước .
Tôi sợ hai đứa nhỏ lây nấm chân, mỗi phát hiện đều phải mắng ông ấy một trận ra trò.
sửa được thói xấu đó.
Giờ sao? Không tôi – “ quản gia” phiền phức – ông ấy tha hồ làm loạn.
Vừa về tháo vớ thối ném thẳng lên bàn trà.
Con tôi nhìn thấy, hét toáng lên:
“! Sao lại ném vớ bẩn bừa bãi vậy? Rơi ngay vào cốc nước Xuyên Xuyên kìa!”
Chồng tôi thản nhiên gác đôi chân bốc mùi lên bàn:
“Bẩn giặt thôi, gì đâu! À tiện tay giặt giúp tôi luôn nha!”
Mặt con tái mét. lẽ giây phút ấy, ta hiểu vì sao xưa, tôi hay gào lên với chồng như vậy.
Nhưng mà… quá muộn .
Từ khoảnh khắc tôi bước ra khỏi căn ấy, tôi quyết định:
Đời , tôi sẽ không bao giờ làm “ quản gia ghét” nữa.
, tôi muốn để họ tận mắt thấy, những người được họ tung hô là “gia đình yêu thương”, thực chất là loại người gì!
14
Khi đến , tôi đến công ty môi giới giúp , đăng ký làm bảo mẫu sống tại .
Trong lúc chờ phân công , tôi dành để chơi.
Tôi ra Thiên An Môn xem lễ thượng cờ.
Tôi đến Cố Cung chụp bộ ảnh cổ trang đầu tiên trong đời.
Tôi leo Vạn Lý Trường Thành, uống đậu chua, ăn vịt quay .
xưa, chồng tôi luôn hứa, đợi con lớn , sẽ đưa tôi chơi.
đến con tôi nói:
“Mẹ ơi, sau con lớn, con sẽ đưa mẹ .”
Tôi chờ… chờ gần bốn mươi năm. Nhưng , thứ tôi nhận được chỉ là sự phản bội chồng và sự lạnh nhạt con .
Tôi chợt nhận ra:
Ước mơ mình, phải tự mình thực hiện.
ra, không xa đến thế.
ra, một mình du lịch vài không tốn bao nhiêu tiền cả.
15
sau, công ty gọi báo một tuyển người giúp đến thử .
đó ở gần khu vực Thập Sát Hải, là một căn biệt thự nhìn thôi thấy đắt đỏ.
Nghe nói chủ là một đơn ly hôn, tính tình kỳ quái, trước đó đuổi liền năm người giúp .
Tôi là người mới đến, không bằng cấp gì, vốn dĩ chẳng đến lượt nhận đơn hàng tốt thế .
Tôi nghĩ bụng: “Thôi thử liều một phen, nước tát.”
Không ngờ, tôi và chủ – Thẩm – lại hợp nhau ngay từ đầu gặp mặt.
Sau hai thử , Thẩm ký hợp đồng chính thức với tôi.
Thẩm là người ám ảnh sạch sẽ, mỗi tuần đều thuê nhân viên vệ sinh chuyên nghiệp đến làm tổng vệ sinh một .