Sinh Ra Để Chống Lại

Sinh Ra Để Chống Lại

Hoàn thành
4 Chương
2

Giới thiệu truyện

Tôi sinh ra vốn đã ngỗ ngược, chẳng biết nghe lời ai.

Mẹ nuôi bảo, lý do em trai được đi học còn tôi thì không, là vì nó “có nhiều hơn tôi một thứ”.

Vậy nên tối đó, tôi lẳng lặng cầm kéo, “xoẹt” một phát cắt bỏ luôn cái “nhiều hơn” của nó.

Cha mẹ nuôi nổi trận lôi đình, đánh tôi một trận rồi đem gả cho lão độc thân trong thôn.

Tôi liền bỏ thuốc chuột vào cơm của lão.

Ngay hôm đó, lão phải nhập viện, còn tôi bị đưa trả về nhà.

Cha mẹ nuôi không cho tôi ăn, bảo muốn để tôi chết đói.

Được thôi. Nếu tôi không được ăn, thì cả làng cũng đừng hòng!

Tôi xông ra ruộng, châm lửa đốt sạch mùa màng.

Thế nên đến ngày cha mẹ ruột tìm thấy tôi, cả thôn mở hội ăn mừng như tết, trống chiêng rộn rã, pháo nổ vang trời.

Mẹ nuôi nắm chặt tay mẹ ruột tôi, nước mắt giàn giụa:

“Con gái chị bệnh nặng lắm, rảnh thì đưa nó đi chữa tâm thần đi.”

Khi đó mẹ ruột tôi chưa hiểu bà ta nói gì.

Cho đến khi tôi về nhà, đứa con nuôi khóc lóc thút thít ngay trước mặt tôi:

“Minh Châu, căn phòng cũ của chị đón được nhiều nắng, em ở quen rồi, chị nhường lại cho em được không?”