Sống Chung Với Người Yêu Cũ

Sống Chung Với Người Yêu Cũ

Hoàn thành
11 Chương
112

Giới thiệu truyện

Thời cấp ba, Trần Cảnh Nhượng đã bỏ ra một trăm nghìn tệ mỗi tháng để “bao” tôi, để tôi làm cô giáo nhỏ chuyên kèm cặp việc học cho anh.

Tôi cũng không phụ lòng, kèm cặp anh từ mức ba trăm điểm bình thường đến khi có thể mạnh mẽ vươn lên sáu trăm điểm chẵn ở kì thi Đại học.

Có điều, càng kèm cặp thì “quan hệ thầy trò” càng trở nên mờ ám. Hai đứa không chỉ nắm tay mà còn hôn môi.

Đến ngày chia tay, anh ngẩng mặt bốn mươi lăm độ nhìn trời, vẻ mặt lạnh nhạt:

“Chúc Kim Hảo, em đừng hối hận. Hôm nay em đòi chia tay, sau này cho dù em có quỳ xuống cầu xin tôi làm lành, tôi cũng sẽ không thèm liếc mắt nhìn em một cái nào.”

Lúc đó, tôi hít sâu một hơi.

Nhiều năm sau gặp lại, tôi mặc chiếc quần đùi hoa to đùng, vừa từ siêu thị mua mì gói về thì thấy anh xách hành lý, mặc chiếc áo phông bạc màu ngồi xổm trước cửa nhà tôi.

“Chúc Kim Hảo, em có thể cho tôi ở nhờ một thời gian được không?”

“Tôi… Tôi van em.”

Đầu tôi hiện ra một dấu hỏi chấm, cái cảnh này sao mà khác xa phim thần tượng thế không biết.