Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi thi đại học được hơn 700 điểm, mẹ tự tay rót cho tôi một cốc sữa.
Nhưng uống sữa xong, tôi chết.
Trước khi chết, anh trai tôi dẫn theo cô bạn thân xuất hiện trước mặt tôi.
tôi mới phát hiện ra, cô ấy thay thế tôi đi học.
Mở mắt ra một nữa, tôi sống lại, cốc sữa ở ngay trước mặt.
1
Khi tôi mở mắt ra nữa, mẹ tôi, Tưởng Xuân Lan, cốc sữa cho tôi.
Tôi lập tức nhận ra, tôi sống lại.
Kiếp trước tôi lập tức uống cạn cốc sữa, tối hôm đó liền đau đớn giãy giụa trong căn phòng bị khóa kín, cổ họng tắc nghẽn, hít thở không thông.
Đó là đầu tiên mẹ chủ động rót sữa cho tôi.
Từ trước tới nay bà luôn lạnh lùng cau có tôi, lại đột nhiên lộ ra vẻ mặt hiền từ.
Tôi không nhận cốc sữa, ngược lại cố ý kích thích bà, “Có mẹ già rồi nên lú lẫn chăng? Sữa trong nhà , từ trước tới nay chỉ có anh trai được phép uống. Con chỉ là thứ hàng lỗ vốn, không uống nổi cốc sữa quý giá .”
2
Tôi và anh trai Từ là thai phượng.
Chuyện nếu ở nhà khác, là việc vui mừng trọng đại.
Nhưng mẹ tôi không đủ sữa, nuôi cùng hai trẻ tương đối khó khăn.
Mẹ tôi tìm một thầy bói mù xem mệnh cho hai chúng tôi.
Ông ta vì một đấu gạo mà táng tận lương tâm, tôi và anh trai, một đầu thai báo ân, còn một tới là báo oán, nhưng không tính ra được rõ ràng là nào.
Mẹ tôi cho rằng báo oán là tôi, lén ném tôi thùng rác bên đường.
May mắn có một ông chú đi qua nghe thấy tiếng khóc nên cứu tôi.
Hổ dữ không ăn thịt con, nhưng mẹ tôi lại nhẫn tâm muốn g.iết chếc tôi. Trước mặt họ hàng thân thích, bà bị mọi trách mắng lên án tới mức không dám ngẩng đầu.
đó bà bị cha tôi một trận, vì thế không dám xuống tay tôi một nữa.
Nhưng bà vẫn hận tôi, lén lút ngược đãi tôi lưng cha.
Anh trai tôi được ăn thịt, tôi chỉ có thể ăn cơm chan nước lã.
Nếu bà ấy vui vẻ một chút, tôi mới có thể rưới vài giọt xì dầu cơm cho dễ nuốt.
Anh trai tôi ăn kẹo bánh thỏa thích, tôi lại chỉ có thể l.i.ế.m những vỏ kẹo anh ta cố ý ném trước mặt tôi.
Anh trai ngoại trừ việc chơi bời ngày không cần mó tay bất cứ chuyện , tôi lại hết phần việc nhà của anh ta.
Ông bà và cha tôi đều mẹ đối xử khắc nghiệt tôi, nhưng bọn họ đều bộ như không thấy.
Tôi là một con gái, là một món hàng lỗ vốn.
Chỉ cần tôi còn sống là được, những chuyện khác đều không quan trọng.
Nhưng tôi không cam tâm. Tôi muốn cho bọn họ , ngoại trừ là thứ dùng đổi lấy sính lễ của anh trai ra, tôi còn có giá trị rất lớn.
Nhưng bọn họ từng phát hiện ra giá trị của tôi.
Mỗi một cuộc thi, Từ đều đứng nhất.
Cha mẹ rất vui mừng, anh ta muốn đều sẽ tận lực đáp ứng, cho dù có vay tiền mua quần áo giày dép hàng hiệu đắt đỏ cho anh ta.
Chỉ cần anh ta muốn mua tài liệu học tập, cha mẹ tuy xót của quặn ruột, nhưng vẫn cắn răng đủ số tiền anh ta muốn.
Mà anh ta, tiền tới tay, xoay liền cầm đi nướng “bạn gái” trên mạng.
Anh ta học tập mệt mỏi bổ sung dinh dưỡng, sữa, thuốc bổ, vitamin được tới không nào ngừng.
Mỗi ngày, khi tôi tan học về nhà, đặt cặp xuống sẽ nấu cơm cho nhà, còn dọn dẹp nhà cửa.
Chờ tới tối muộn, khi nhà ngủ rồi, tôi mới có thời gian ngồi bàn học.
3
khi ông bà nội mất, một say rượu, cha tôi ngã xuống sông, ch.ết đuổi.
Mẹ tôi chì chiết tôi khắc c.h.ế.t cha, bắt đầu càng thêm ngược đãi tôi.
Chỉ cần bà nhìn tôi không mắt, liền rút que tôi.
Cái que kia treo ở phía cửa bếp, to sần sùi, là công cụ đặc biệt chuẩn bị cho tôi.
Nhưng phần lớn thời gian, mẹ tiện cầm trong tay cái liền dùng cái đó tôi.
Thậm chí có một , bà dùng cái que cời than bằng sắt, dùng cặp một cái chân giò hở trên bếp, định nấu thịt kho tàu cho anh trai. Trong tôi rửa bát vô tình vỡ một cái, bà liền dùng chiếc que cời than đó thẳng cổ tay tôi.
Tôi kêu lên một tiếng thảm thiết, cổ tay truyền tới mùi da thịt cháy khét lẹt, một vết bỏng rộp đỏ rực lập tức nổi lên.
Bà thẹn quá hóa giận: “Mày cố ý kêu to như vậy khác nghĩ tao ngược đãi mày đấy à? Đúng là cái thứ lươn lẹo lắm trò, từ nhỏ xấu xa, luôn đối nghịch tao!”
Tôi chịu đựng cơn đau cố xong bài tập, buổi tối lại cắn răng lăn qua lăn lại trên giường.
khi vết bỏng rộng lên mưng mủ rồi nhiễm trùng, tay tôi sưng lên, sốt cao, chút nữa là ngất xỉu trong lớp.
Cô giáo thông báo cho mẹ, nhưng bà bận việc, không chịu tới đón tôi.
Cuối cùng cô giáo đành tôi bệnh viện.
Mẹ tôi ở nhà lại đi xấu bốn bề rằng tôi không điều.
“Chỉ là không cẩn thận bị vết bỏng bé bằng cái móng tay, thế mà còn giả vờ sốt ốm!”
“Chẳng qua là con ranh ấy muốn cô giáo nó hiểu lầm rằng tôi đối xử không tốt nó!”
“Đừng hòng tôi mắc lừa! Tôi sẽ cho nó rằng, đừng có mà giá tôi!”
4
“Mẹ không cần quan tâm tôi. Tôi sợ đi ra ngoài không trời cao đất rộng, đó khiến mẹ mất mặt.” Tôi không chỉ không nhận cốc sữa mẹ , còn nghiêng tránh đi.
Mẹ tôi cảm thấy mất mặt, giọng cao lên một quãng tám, “Từ Tiểu Tinh, mày đủ ?! Không cho mày uống mày ý kiến, cho mày uống mày được lợi còn lên mặt…”
Tôi từng lén uống trộm sữa của Từ .
Một tôi thức khuya học bài, bị cảm, bủn rủn vô lực, đột nhiên cảm thấy rất thèm một cốc sữa nóng.
Tôi lén pha nửa cốc, còn kịp lên miệng uống bị mẹ tôi bắt gặp, bà đuổi theo tôi nửa ngày.
Khi đó tôi hoa mày chóng mặt, bụng đau, chân chùng xuống bị bà tóm lấy tới tấp lưng, tiếng chửi bới mắng tôi hết ăn lại nằm vang lên suốt mấy ngày không hề ngừng nghỉ.
Bắt đầu từ khi đó, tuy tôi được uống ngụm sữa nào, nhưng từ đó về không bao giờ muốn uống sữa nữa.
Từ đột nhiên xuất hiện ở cửa, cau mày mắng, “Ầm ĩ cái đấy?! Từ Tiểu Tinh, mày lại lên cơn cái ?! Mẹ còn pha sữa cho tao kìa, cho mày mày còn lên mặt!”
Tôi bật cười, “Mẹ xem, con trai của mẹ tị rồi kìa. Con không có phúc được hưởng, mẹ vẫn nên cho con trai cưng của mẹ đi.”
Từ giống như một con trâu lên cơn điên, “Ai bảo tao ghen tị? Cho mày uống mày cứ uống đi, đây là dành riêng cho mày! Mày không uống bọn tao sao…”
Hắn nghĩ cái , lập tức ngậm miệng, im bặt.
Vẻ mặt mẹ tôi gấp gáp hẳn lên.
Tôi hỏi, “Các nhất định muốn tôi uống cốc sữa , có bởi vì có mục đích nào không thể cho khác không?”