Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
                            https://s.shopee.vn/3fuluph5xE

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
15
Ta vừa định dắt tay hắn áp về phía mình.
Hắn liền rút tay về.
Ta không cam , lại đưa tay tóm lấy, vừa túm vừa dọa hắn: “Đại Đầu, ta là sủng thiếp của Thái đấy! Đắc tội với ta, chàng chẳng có kết cục tốt đâu.” Ta hứ một tiếng: “Đừng tưởng chàng đẹp thì là ghê gớm!”
Ta lại dịu dỗ dành: “Lang quân tuấn mỹ, Đại Đầu ngoan ngoãn, theo ta , về sau chàng ăn ngon mặc đẹp. Chàng xem, ta cũng như hoa như ngọc, chàng hà tất lánh mặt?”
Hắn cứ né tránh, cuối cùng cùng ta vòng quanh chạy.
Đúng là sủng thiếp của Thái đuổi mỹ quanh ! Ta đuổi là vui sướng.
Ta cười hí hửng: “Đại Đầu, đừng trốn nữa! Mau vào tiểu thư đây, để ta thương chàng…”
Hắn lạnh : “Đại Cơ Cơ là sủng thiếp của Thái , tại hạ không dám mạo phạm. Xin cô nương tự trọng!”
Ta tưởng hắn không thích ta cơ.
Hóa ra là sợ Thái , “Thái thích đội mũ xanh, còn ban thưởng” ấy.
16
Hắn thoáng sầm mặt. Nhìn ta chằm chằm.
Chớp mắt lại trở về như thường. Chắc là ta hoa mắt nhìn lầm.
Ta vội nhào . Ôm chặt lấy hắn, treo người lên người hắn.
Ta ghé hôn lên mặt, hắn lại né. Khiến ta y như ác bá cưỡng chiếm lương gia phụ nữ.
Ta thành khẩn khuyên nhủ: “Đại Đầu, ta vừa gặp thương. Hận không moi tim trao chàng.”
Ta quàng cổ hắn vẽ bánh vẽ: “Chàng ngoan ngoãn theo ta, mai sau Thái làm đế, ta làm hậu, ta nhất định sẽ đối tốt với chàng.”
Kỳ là Tấn vương biểu ca làm đế.
Ta làm hậu.
Nhưng thế thì cũng như nhau.
17
Hắn có vẻ hứng thú, hỏi: “Ồ? Đối tốt thế nào?”
Hắn gạt ta ra, tự lại lên ghế.
Ta lên đùi hắn, ôm cổ hắn, mềm : “Còn có thế nào, cho chàng vinh hoa phú quý, cho chàng thăng quan tiến tước.”
“Hai người không sợ thượng ghen sao?”
Ta phe phẩy khăn, lia qua mặt hắn, nũng nịu: “Ngốc, chẳng nói hắn thích đội mũ xanh đó sao?”
Hắn dường như nghiến răng một .
Ta lại nói: “ lúc ấy, ta nhận chàng làm nghĩa ca… chàng còn có vào cung thăm ta.” Ta đưa mắt như tơ nhìn hắn: “Chàng cũng chẳng thiệt thòi gì.”
18
Ta ưỡn bộ ngực đắc ý: “Ta trẻ trung lại xinh đẹp, chàng còn do dự gì?”
Hắn nhìn ta: “Ta chỉ ngủ với xử nữ.”
Ta trừng mắt. quái gì. Còn kén chọn thế.
Hắn liếc bụng ta: “Cô nương chẳng đang có thai à? Ta thai phụ là… mềm xuống.”
Ta: …
Ta nghiến răng nhìn cánh cổng viện đóng “rầm” ngay trước mặt.
Tức điên người!
20
Đây là lần đầu ta thân cận một người. Kết quả đối phương chẳng điều!
Kính rượu không uống, lại đòi uống rượu phạt!
Ta gọi hạ phá cửa. Nhưng bọn họ như bốc hơi, ta gọi mãi chẳng có ai!
hành cung như nhà ma.
Gió âm u rít qua từng đợt! Ta hơi sợ. Chạy về viện bên cạnh, đóng cửa ngủ.
21
Nằm trên giường hồi lâu. Ta bứt rứt như mèo cào. Ta lén xem đồ phòng the rồi. thử mùi vị ấy sự ra sao.
Tấn vương biểu ca nói. Chính ấy có nhiều nữ , vì công bằng, ta cũng có có nhiều .
ấy nói ấy yêu ta, sẽ không hạn chế ta. ấy còn bảo, mùi vị ấy, sự tuyệt.
Cho nên ấy cũng mong ta cũng được hưởng thụ như ấy.
Ta và Tấn vương đúng là hòa hợp. Vì thế ta sự ngủ với nhiều !
Nhất là mỹ như Đại Đầu. Ta làm việc cố chấp.
Sáng sớm hôm sau, ta tự ra . Ta mua hợp hoan hương.
22
Ta trở về. Đám hạ run như cầy sấy.
ta như quỷ, chạy tán loạn.
Ta cau mày.
Hét theo bóng lưng bọn họ: “Thái sủng ái ta nhất! Một lũ không có mắt! Đợi đấy, ta bán sạch!”
Đang mắng, sau lưng bỗng có tiếng ho.
Ta quay đầu, là Đại Đầu.
Ta vội quan tâm: “Bị lạnh à? Tối nay chỗ ta, ta sưởi ấm cho.”
Hắn mặc kệ ta, cứ thế thẳng.
Ta dậm chân. Mỹ cao lạnh như vậy. Càng khơi dậy dục vọng chiếm hữu của ta!
23
Ta bưng một bát canh sữa bò , nói là cho hắn.
Hắn ra hiệu đặt lên : “Cô nương có rồi.”
Ta lắc đầu: “Đại Đầu, mau , ta đút cho chàng.”
Hắn nhíu mày.
mặt chán ghét: “Đại Cơ Cơ, lần đầu ta sự… tục tĩu trên người một cô nương.”
Ta hì hì: “Đại Đầu, trước người ta có uy nghiêm. Ta chỉ tục vì chàng thôi, hàng ngàn hàng vạn lần.” Ta lại uốn éo làm nũng: “Nhanh , chàng không ăn, ta không đâu!”
Hắn rõ ràng bị ta làm phát ngán. Sau đó miễn cưỡng xuống.
24
Ta đút hắn. Nhìn đôi môi hồng của hắn, ta nuốt nước bọt.
Ta ghé sát, nhìn hắn nuốt xuống.
Rồi nói: “Đại Đầu. Chàng thơm quá.”
“Đại Cơ Cơ, cô ép sát vào ta rồi.”
Ta nói: “Ta cũng hết cách.”
Ta lại đút thêm một thìa, thuận thế lên đùi hắn: “Ta thích chàng. Chàng bằng cho ta ‘chơi’ chứ?”
Sắc mặt hắn chợt đổi, hất ta ra: “Cút.”
Ta giả vờ lỡ tay. Dốc bát canh sữa bò lên người hắn.
25
Ta hốt hoảng: “A, Đại Đầu, xin lỗi, đều tại ta vụng về! Để ta giúp chàng cởi nhé!”
Ta đưa tay cởi áo hắn.
Hắn lập tức nhảy lùi ba trượng.
“Cút.”
Ta dậm chân: “Không cút! Ta làm tổn thương chàng, ta áy náy, ta giúp chàng cởi áo!”
Rồi chúng ta lại bắt đầu màn hắn chạy ta đuổi.
Ai hiểu được. Trò mèo vờn chuột . Hóa ra còn thú vị hơn chơi với tỷ muội, là chơi với lang quân tuấn mỹ!
Một người khiến ta vui thế . Sau ta làm hậu, một bầy mỹ , chẳng ta vui phát cuồng?
lúc ấy ta với Tấn vương biểu ca chia nửa cung.
Tàn bạo hưởng lạc! Ấy mới là hạnh phúc bao!
26
Chúng ta chạy ba vòng. Đại Đầu không chạy nữa.
Ta nhào : “Tóm được ngươi rồi! Đại mỹ của ta!”
Rồi hắn nắm cổ tay ta, quăng ta ra .
Ta: …
Bọn hạ giờ ta là chạy. Căn bản chẳng nghe ta sai khiến. Nha hoàn với thị vệ của ta lại đang ra làm việc.
Thành ra ta cô độc không ai giúp! Ta dậm dậm chân.
Hứ, ta còn chiêu sau.
27
Đêm , trời đen gió lớn. kia cuồng phong gào rít.
Đại Đầu vào phòng. Khóa cửa lại. Sau đó từng món từng món cởi áo.
Hắn có yết hầu gợi cảm. Hắn có cơ ngực nở nang. Còn có cơ bụng rắn chắc hoàn mỹ.
Chỗ kia bản lĩnh xem ra bất phàm, sánh ngang trong truyện phòng the. Chỉ là… hơi xấu.
28
Hắn bước vào thùng tắm. Ta trồi lên từ trong nước. Hắn kinh ngạc nỗi quên mở miệng.
Ta lau giọt nước trên mặt.
Cười hì hì: “Bất ngờ không?”
“Cô!”
Ta kéo vai áo lót trễ khỏi bờ vai. Lộ nửa bờ vai trắng.
29
Hắn liếc nghiêng nhìn ta. Ta cũng nhìn hắn với đôi mắt ướt át, rồi liếm môi. Trong làn hơi nước mờ, mắt hắn cũng vằn tia đỏ.
Nhưng vẫn lạnh băng.
“Cô định tìm chết.”
Ta mềm mại đáp: “Để ta chết dưới thân chàng . Đừng thương xót đóa hoa mảnh mai ~~~”
tay lớn của hắn giữ gáy ta, trực tiếp hôn xuống… tay ta bấu mép thùng ngày một chặt…
30
Về sau, ta mới “tìm chết” hắn nói là ý gì.
Một đêm, trọn một đêm. Không hề dừng lại.
Hắn như mãnh thú khát máu, mắt đỏ ngầu, bất chấp tiếng khóc cầu xin của ta. Chỉ một bề cắm đầu làm việc.
Sau đó hắn bế ta về buồng. Quẳng lên giường. Ta bò , tính chạy trốn.
Hắn thong thả túm cổ chân, nhẹ nhàng lôi ta về. Hắn bóp cằm ta.
khàn tối: “Giờ mới chạy? Khi trêu chọc ta, sao không nghĩ lúc ? Cô châm lửa trong ta,” hắn thì thầm bên tai ta, “không dập được, thì giết cô.”
Rồi hắn liền thân hành chứng minh…
31
Sáng hôm sau tỉnh lại, hắn không còn ở đó. Ta vịn eo như sắp gãy.
Mặt mày ửng hồng. Mùi vị ấy… quả thực không tệ.
Có điều tên Đại Đầu . Không nghe lời.
Ta cần hai ba lần là đủ. Hắn cứ bảy tám lượt. Hắn quá bá đạo.
Ta khó khống chế. Hơn nữa, ta còn chưa thành thân với Tấn vương, hồ đồ làm liều, cũng chẳng hay cho danh tiếng.
Nghĩ nghĩ lui, ta quyết định ăn chùa một bữa rồi chuồn cho xong. Lại còn thân phận sủng thiếp của Thái … càng không để hắn ta là ai.