Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Dựa trên những gì tôi biết về Chu Cảnh Nhất, anh ấy đang giận. Giận giận, đối với tôi, anh ấy vẫn tốt như mọi khi. Cảnh báo! Quan hệ vợ đang có vấn đề, giải quyết ngay lập tức!

Tôi muốn nhân một buổi tối bữa ngồi chuyện với Chu Cảnh Nhất, dạo này không anh ấy tăng ca tôi lại bận việc khẩn cấp. Trời ơi, ông trời lại thích trêu đùa tôi thế này.  nay Chu Cảnh Nhất lại nhắn tin bảo tối tăng ca, sẽ về sớm nhất có thể. Tôi một câu: “Có cần cho anh không?” 

Anh ấy đáp công việc sắp xong, sẽ về ngay, còn dặn tôi tan làm cẩn thận.

Tôi không chờ nổi nữa! Những quấn quýt bên đang rời xa tôi, nay tôi lấy lại! Hàng toàn Chu Cảnh Nhất nấu cho tôi ăn, nay tôi sẽ làm một bàn tiệc lớn cho anh ấy. Liệu anh ấy thấy có cảm động đến rơi nước mắt không? Haha, tôi mong chờ lắm! lâu tôi không vào bếp. Trước hay khi cưới Chu Cảnh Nhất, tôi toàn ăn anh ấy nấu, cưới anh càng không tôi động tay. Nghĩ lại, tôi với Chu Cảnh Nhất đúng là gắn bó từ lâu. Bố ơi, căn mới đó các người mua đúng là tuyệt vời! Các người có mới, còn một người tốt! Loay hoay làm sáu món, tôi còn chuẩn bị thêm một đĩa hoa quả “an ủi” ông yêu quý. làm có một bữa mà tôi mệt đến không muốn động đậy. Nằm dài trên sofa, tôi nhắn cho Chu Cảnh Nhất: “Về sớm nha,” mệt quá quên mất. không thoải mái, vừa cựa mình là tôi tỉnh. Mở mắt , trời tối mịt, khách đen kịt, mười giờ . Chu Cảnh Nhất vẫn chưa về? Tôi vừa định cho anh điện thoại của anh tới trước. 

ơi, anh vẫn còn…” 

“Xin chào, chị là vợ anh Chu đúng không?”

Nghe giọng đó, tim tôi thót lại, Chu Cảnh Nhất không lẽ xảy chuyện gì? Tôi vội đáp: “Đúng, là tôi.” 

“Là thế này, ban bọn em đi ăn liên hoan, anh Chu uống say, ở đâu anh ấy không chịu . Chị có thể đến đón anh ấy không?” 

, cho tôi địa chỉ, tôi đến ngay.” Cúp máy, tôi khoác áo ngoài, lái đi luôn. 

Chu Cảnh Nhất, anh dám ngoài uống say! Lại còn là một gái điện cho tôi! 

Anh không còn là ông yêu quý của tôi nữa đâu! 

Đến địa chỉ nhận WeChat, từ xa tôi thấy Chu Cảnh Nhất. Bên cạnh… còn có một người phụ nữ. 

“Chu Cảnh Nhất, tỉnh dậy anh giải thích rõ ràng cho tôi!” Tôi nghĩ thầm trong bụng. 

Ở ngoài giữ thể diện cho anh ấy, tôi lập tức nở nụ cười, dừng trước cửa. 

“Xin lỗi, tôi đến đón , làm phiền mọi người .” Tôi cười với gái kia. 

“Tiểu Khê, là cậu ?” ấy ngạc nhiên nhìn tôi. Nhìn lại, tôi thấy ta quen quen. 

“Lưu Sóc?” Tôi , không chắc lắm. 

“Đúng là tớ! Tớ cứ nghĩ làm chung với Cảnh Nhất là trùng hợp lắm , không ngờ còn gặp cậu!” 

“Haha, đúng là trùng hợp thật.” 

vài câu chào , tôi kéo Chu Cảnh Nhất lên , đi thẳng. 

ta dám anh là Cảnh Nhất, đến tôi còn chưa anh như thế bao giờ! Anh với ta thân lắm hả? là về sớm, thế mà còn đi ăn liên hoan, lại chẳng với tôi. Chu Cảnh Nhất, anh to gan thật đấy! Tôi không thèm ý đến anh nữa!” 

Trong toàn mùi rượu hòa lẫn với mùi nước hoa trên người Chu Cảnh Nhất. Hôi c.h.ế.t đi

“Chu Cảnh Nhất, từ nay anh đừng hòng bước vào nữa, khách chính là của anh đấy!”

Tôi không nỡ Chu Cảnh Nhất ngoài sofa, anh ấy hôi quá, nên tôi lau người loa cho anh trong , ném hết đống quần áo vào máy giặt, chuồn sang khách . Sáng dậy, tôi thấy Chu Cảnh Nhất đang nấu ăn. “Mấy món trên bàn đều do em làm à? Vợ anh giỏi thật.” Chu Cảnh Nhất như thể quên béng chuyện , vẫn kiểu như trước, thấy tôi làm gì cũng khen. 

“Cho ch.ó ăn, quên vứt đi.” Tôi quay người đi vào vệ sinh rửa mặt. 

Bữa sáng tôi chỉ ăn chút ít, cắm đầu húp cháo, còn lại chẳng đụng đũa. 

“Tôi đi đây, công ty có việc gấp.” Tôi đứng dậy định đi.

Chu Cảnh Nhất thấy tôi đi làm, cũng đứng lên muốn đưa tôi. 

“Anh cứ ăn đi, không cần lo cho tôi.” Tôi chẳng thèm cho anh sắc mặt tốt. Chu Cảnh Nhất cũng nhận

thế vợ, anh làm gì sai à?” 

“Không có gì.” Tôi mở cửa đi thẳng.

Cả đó, Chu Cảnh Nhất nhắn cho tôi cả đống tin, tôi bị làm

anh mất trí nhớ à?” Đây là tin đầu tiên trong tôi trả lời anh.

Năm phút , Chu Cảnh Nhất nhắn lại: “Anh sai vợ, đợi em về anh sẽ giải thích.” 

Ai thèm nghe giải thích vớ vẩn của anh chứ! Tan làm, cổng công ty, tôi thấy Chu Cảnh Nhất đậu đúng chỗ cũ. Tôi định giả vờ không thấy, trong lại có bố tôi? 

Tôi vội vàng lên . “Bố , bố lại đến đây?” 

“Bố nhớ , sẵn Cảnh Nhất đi đón , tiện đường đón bố chơi vài .” Chu Cảnh Nhất vội .

“Bố nhớ về thăm là , lằng nhằng làm gì.” Tôi liếc Chu Cảnh Nhất một cái.

Tùy chỉnh
Danh sách chương