Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VMQ6ZmPXn
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
LẠI CHƯƠNG 1 :
Nghe vậy, tôi bật cười:
“Mời tôi về?”
“Tính thử nhé, giờ muốn mời một CEO cấp cao trở lại, mức lương năm tối thiểu cũng hàng chục triệu, chưa kể có . Vậy em định đưa tôi bao nhiêu trăm ?”
, tôi ngẩng đầu thẳng vào cô ta. Từ siết chặt nắm tay, rõ ràng nhớ lại khi tôi rời khỏi nhà họ Từ từng – nhà họ Từ đứng vững không nhờ danh tiếng nhờ tôi.
Giờ tôi mở miệng đòi điều kiện, cô ta không muốn vẫn buộc nhả ra:
“Em cho chị 20% , không được sao?”
Trong công ty, tôi vốn nắm giữ lớn – 60%. Bây giờ cho lại 20% mong tôi ơn? Tôi bật cười.
“Với tình trạng hiện tại, giao lại cho tôi, tôi có thể khiến nó tăng gấp ba. tại sao tôi giúp ?”
“ chị cũng là nhà họ Từ! mẹ nuôi chị lớn từng , chị nỡ lòng nào họ phá sản? Hơn nữa, tất cả không do chị sao! chị không bỏ , sao có thể thành ra thế ?”
Tôi nheo mắt:
“Vậy là lỗi tôi?”
Lời vừa dứt, Từ lập tức đẩy con gái ruột một cái:
“Con bậy bạ đó! Sao có thể là lỗi ! Mau xin lỗi!”
ta tôi, vội vàng :
“ , con chịu về, chúng ta trả lại toàn bộ cho con, 60% vẫn là con!”
Từ sững sờ:
“! Thế thì con chẳng hết! Đây chính là sự bù đắp nhà họ Từ dành cho con sao? vất vả tìm con về, giờ lại đẩy con trở lại vạch xuất phát, vậy con là cái ?”
“Là số con xui thôi!”
Tôi thẳng vào cô ta:
“Là ai tìm được cô, và ai dạy cô – vừa mới trở về đã đòi tranh giành gia sản?”
Sắc mặt Từ thoáng hoảng loạn:
“Chị đừng xúi giục gây chia rẽ! Em về là vì em là con ruột mẹ, em không tranh gia sản. Những thứ đó vốn dĩ thuộc về em! em lớn lên ở nhà họ Từ, em tuyệt đối không thua kém chị. Chị có đáng kiêu ngạo? đổi hoàn cảnh, bị ném về nông thôn như em, chị chẳng bằng em!”
Tôi khẽ cười:
“ nước em vẫn không chịu thật sao?”
Tôi sang Từ :
“, ngay cả cũng không , con bé thực sự từ đâu đúng không? Bao nhiêu năm tìm không ra, sao bỗng nhiên lại tìm được? nữa, vừa về đã tôi nắm trong tay bao nhiêu – ai cho nó ?”
ta khựng lại. Tôi từ nhỏ đã mình không con ruột, chuyện vì sao tìm mãi không thấy nay lại xuất hiện, với mục đích tranh đoạt, thì rõ ràng là có đứng sau giật dây.
“ ‘ngư đắc lợi’… Vậy ngư là ai?”
Từ không ngu, ta nhanh chóng hiểu ra – tất cả đều là có cố ý sắp đặt!
“Tôi sẽ không tiếp quản nhà họ Từ. không bán cho tôi, thì tự lo chống đỡ.”
Đây là lời tuyên cuối cùng tôi, thử hay không là do bọn họ tự chọn.
Từ tức giận gào lên:
“Chị đừng dọa dẫm vô căn cứ!”
7
Tôi nhún vai ra hiệu cho cô ta rời .
Từ tức tối bị Từ kéo , xa vẫn nghe tiếng cô ta chửi tôi, có một cái tát vang lên.
Cô ta vừa khóc vừa bỏ , tôi nghĩ cô ta sẽ hiểu ý tôi muốn là .
Ba ngày sau Từ lại , cầm giấy chuyển nhượng đưa cho tôi, cầu xin tôi trở về.
Tài sản nhà họ Từ lúc đã gần như cạn kiệt, những kẻ ẩn mặt phía sau cũng lần lượt lộ diện.
Từ Hà thấy tôi trở về thì lao tới ngay:
“Sao cô lại đây? Từ , công ty đã không liên quan cô nữa!”
Từ ở bên khẽ đẩy ta sang một bên:
“ là để mua lại.”
“Công ty chúng ta sụp đổ !” Từ Hà kinh ngạc:
“Mua lại? Cô ấy chỉ là đứa con bị đuổi khỏi nhà, có mua được chúng ta!”
Tôi nhếch môi cười khinh:
“Tôi thì không có, nhà họ Chu có!”
Từ siết chặt nắm tay:
“Đó là hôn ước tôi!”