Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/7V4rJFqCAr
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Tôi vốn không định nói ra, nhưng những linh hồn oan khuất ấy ngày nào cũng hiện về trước mặt tôi khóc lóc cầu xin, tôi thực sự không chịu nổi nữa!”
Dư luận lập tức nổ tung. Trên mạng tràn ngập những lời mắng chửi tôi:
【Thì ra mấy vụ thần kỳ trước đây đều là cô ta tự phá trước, rồi giả vờ giúp đỡ sau!】
【Ghê quá đi mất, nhà tôi cũng từng mời cô ta xem phong thủy, liệu có bị giở trò gì không?!】
【Bảo sao lần nào cũng chậm hơn “tiên nữ” Sở Sở, thì ra là đợi phá xong mới vào diễn vai cứu tinh!】
Chỉ trong chớp mắt, tôi từ thiên tài phong thủy biến thành kẻ lừa đảo bị cả giới tẩy chay.
Giữa lúc tôi đang bị mắng đến thê thảm, Phó Thừa Nghiêm chính thức đăng tuyên bố:
【Từ hôm nay, Phó thị phong thủy chính thức chấm dứt mọi hợp tác với Thẩm Thanh Sương.】
【Chúng tôi cảm thấy vô cùng sốc và phẫn nộ với hành vi của cô ấy, xin tuyên bố cắt đứt mọi liên quan.】
【Đồng thời, tôi – Phó Thừa Nghiêm – chính thức tuyên bố hủy bỏ hôn ước với Thẩm Thanh Sương.】
Tôi nhìn chằm chằm vào những dòng thông báo đó, trước mắt tối sầm lại.
Tôi lao đến văn phòng, Phó Thừa Nghiêm đang ngồi trong phòng làm việc, vừa thấy tôi, sắc mặt lập tức sa sầm.
“Cô còn tới đây làm gì? Bây giờ cả thành phố đang xôn xao, cô có biết đã gây ra tổn thất lớn đến mức nào cho công ty không?”
Tôi nhìn gương mặt người đàn ông mình từng yêu sâu đậm, lòng quặn thắt.
“Thừa Nghiêm, anh thật sự tin em sẽ phá hoại phong thủy nhà khách chỉ để kiếm tiếng sao?”
“Em ở bên anh suốt năm năm, anh không hiểu con người em sao?”
Phó Thừa Nghiêm bật cười lạnh:
“Nhân cách? Thẩm Thanh Sương, bây giờ chứng cứ rành rành, cô còn muốn ngụy biện à?”
“Sở Sở có âm dương nhãn, tận mắt thấy mấy linh hồn chỉ mặt gọi tên cô! Cô còn chối được không?!”
“Tôi đúng là mù mắt mới định cưới loại người như cô!”
Thì ra năm năm tình nghĩa, không bằng một đôi “âm dương nhãn”.
Tôi loạng choạng bước ra khỏi văn phòng.
Đột nhiên, một đoạn ký ức bị lãng quên bỗng lóe lên trong đầu tôi.
Thì ra sự thật là như vậy…
Cuối cùng tôi cũng hiểu âm dương nhãn của Tần Sở Sở là chuyện gì!
Từ văn phòng đi ra, tôi lập tức tổ chức họp báo.
Trước ống kính, tôi điềm tĩnh tuyên bố:
“Kể từ hôm nay, tôi – Thẩm Thanh Sương – chính thức rửa tay gác kiếm, rút khỏi giới phong thủy.”
Tôi muốn xem, khi tôi không tham gia cuộc chơi nữa, cái “âm dương nhãn” kia của Tần Sở Sở còn nhìn thấy được gì!
Chương 5
Sau khi tôi tuyên bố giải nghệ, mạng xã hội lập tức ngập tràn những lời hả hê:
“Đúng là thứ giả thần giả quỷ, cuối cùng cũng cút khỏi giới rồi!”
“Rút khỏi giới sớm ngày nào, bớt hại người ngày đó!”
Tôi tắt điện thoại, nhưng sau lưng lại vang lên tiếng bước chân dồn dập.
Tần Sở Sở từ sau sân khấu họp báo lao tới, nắm lấy tay áo tôi, nước mắt lập tức trào ra:
“Sư tỷ, chị không thể như vậy được!”
Cô ta siết chặt lấy tôi, nước mắt lã chã, vừa khóc vừa nói:
“Dù năng lực chị bình thường thật, nhưng chị cũng không thể từ bỏ như vậy! Kinh nghiệm của chị vẫn có thể đóng góp cho giới phong thủy mà!”
Khoảnh khắc đó, suýt nữa thì tôi bật cười thành tiếng.
Tư chất bình thường ư?
Vậy ai là người cứ lén lút ăn cắp kết quả suy luận của tôi?
“Sư tỷ, em biết trong lòng chị rất ấm ức, nhưng con đường trở thành đại sư vốn dĩ đầy chông gai. Chị phải học cách chịu đựng mà!” – Tần Sở Sở tiếp tục diễn vai đáng thương.
Tôi nhìn khuôn mặt giả tạo của cô ta, dạ dày cuộn lên từng cơn.
Tôi đá thẳng một cú.
“Tránh ra.”
Tần Sở Sở bị tôi đá ngã lăn ra đất, bật ra một tiếng kêu yếu ớt.
New 2