Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

Từ Phong tôi ngây ngốc liền kéo cánh của tôi dắt khỏi căn phòng :

“Đừng nữa, nay ta không ngủ ở đây.”

Tôi ngẩng , hỏi: “Từ Phong, ta quay về đi.”

Từ Phong lắc : “ , trời sắp rồi.”

Tôi chút thất vọng, nhưng biết đúng.

tôi quay trở gian nhà chính, dọn nước xong xuôi, mỉm bắt chuyện với bọn tôi: “Tới thôi.”

Trên bàn bày biện bốn món một canh, chính giữa là con gà mà tôi tự gi*t.

Không hiểu sao tôi cảm hơi buồn nôn, Từ Phong kéo tôi ngồi xuống.

gắp thịt gà bỏ vào trong bát của tôi, cả mặt đều là nếp nhăn: “Trong nhà không món ngon, , con thịt đi.”

Cảm giác buồn nôn của tôi càng càng dữ dội hơn.

Từ Phong gắp miếng thịt bỏ vào trong bát của mình, với người kia: “, mau đi, không thịt.”

Suốt bữa , tôi hầu như không cả, chỉ nuốt vài cọng rau.

Đợi sau dùng xong , dọn dẹp xong bát đũa thì trời rồi.

của Từ Phong cầm theo một cây đèn dầu, dắt bọn tôi đi tới căn phòng phía tây. Xung quanh một màu đen kịt, tôi siết ch/ặt lấy của Từ Phong không dám buông .

đặt cây đèn ở trên bàn, cứng nhắc quay qua chỗ khác, vẫn mỉm khì khì như trước: “ nay trời âm u , không trăng rồi.”

Một cơn gió lạnh từ ngoài cửa sổ thổi vào, gương mặt của ông ấy nương theo ngọn đèn trước gió mà chập chờn sáng .

Tôi nghe tiếng mình nuốt một ngụm nước bọt, căng thẳng mức lòng bàn đổ đầy mồ hôi.

Từ Phong ừm một tiếng: “Không sớm nữa, à, nghỉ ngơi sớm chút đi.”

Chờ trong phòng chỉ hai tôi, tôi mới buông lỏng hai vai: “Sao …”

Tôi chưa xong nghe Từ Phong gọi thêm một tiếng: “.”

Tôi ngó mắt theo thì ngoài cửa sổ lộ một cái người. Trong màn đêm tăm , nụ đặc trưng càng vô cùng q/uỷ dị, tôi sợ mức đổ mồ hôi lạnh.

này mới nghe được một tiếng: “Ngủ đi.”

Một lâu sau , Từ Phong mới kéo tôi ngồi xuống giường.

, đừng , em nghĩ tới thứ thì đừng . Đợi ta quay về, em sẽ hiểu rõ mọi chuyện thôi.”

Tôi trầm mặc mở điện thoại muốn trò chuyện với bạn thân, ngạc nhiên nhận chỗ này thậm chí không nổi một nấc sóng tín hiệu.

Từ Phong buông tôi , sau lấy một cái bình nhỏ rồi vẽ vẽ viết viết lên trên giường.

Tôi chồm người tới gần, dùng ánh sáng của điện thoại mới dường như đang vẽ ký hiệu .

“Từ Phong, đây là thế?”

“M/áu gà.”

Tôi muốn hỏi thêm thì bị ngắt lời: “Đừng hỏi nhiều, đôi không nhất thiết cần phải tò mò đâu.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương