Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi nằm trên giường, chóp mũi cứ phảng phất mùi m/áu tanh, cộng những quái dị hôm nay gặp khiến tôi không nào chợp mắt .
“Không hả?” Từ Phong hỏi tôi.
Tôi ừm tiếng: “ đi vệ sinh.”
Từ Phong ngồi , tôi : “Giải quyết trên đất đi.”
Tôi n/ão mình bỗng căng , tất những này đúng thật là vượt quá ngưỡng nhận thức của tôi .
“Từ Phong, từ ba tuổi đi nhà trẻ không đi vệ sinh bừa bãi trên đất .” Giọng điệu của tôi có chút bực bội.
Từ Phong nắm tay của tôi, trầm giọng vỗ về: “ , mà bây giờ thì khác, còn nhớ những lời trước khi tới đây không?”
Nếu như trời âm u không có ánh trăng thì tối đó nhất định không ra khỏi nhà.
Dĩ nhiên là tôi nhớ, tại sao chứ?
Tôi hằn học giơ tay nắm tóc: “ đâu phải đi dạo lung tung trong núi đâu, là đi vệ sinh thôi mà!”
Tôi thật sự không nhịn nữa bèn nhảy xuống giường, Từ Phong kéo tay tôi lại, hoảng hốt lắc đầu : “Tuế Tuế, đừng đi.”
“ ra phía sau phòng thôi, không? Thật sự là nhịn hết nổi .”
Từ Phong có theo tôi ra ngoài cửa.
Buổi tối trong làng không có tia sáng, xung quanh đều im phăng phắc, ngay tiếng gió thổi và tiếng côn trùng kêu đều mất bóng.
Tôi dùng đèn pin của điện thoại chiếu sáng, đi theo Từ Phong ra phía sau căn phòng, nhanh chóng giải quyết quay trở về.
Dường như không có xảy ra , sau khi về phòng tôi thở phào hơi nhẹ nhõm.
Tôi Từ Phong, mỉm cười : “ xem, đâu có xảy ra đâu.”
Từ Phong không nhiều thêm, kéo chăn lại lần nữa: “ đi.”
Có là do quá mệt mỏi, tôi lại rất hiếm khi đi đường dài như thế nên này thật sự thiếp đi.
lại không thẳng giấc. Không qua bao lâu, trên ng/ực tôi bỗng truyền tới cảm giác nóng hổi, tôi mở choàng mắt ra.
Đúng lại đối diện đôi ngươi màu vàng đục ngầu.
Mẹ của Từ Phong đang đứng ở đầu giường, khom lưng tôi. Trời rất tối, kỳ lạ là tôi lại có rõ gương mặt già cỗi đầy nếp nhăn cùng hàm răng ố vàng của bà ấy.
“Á!”
Tôi hét tiếng, theo bản năng ngồi bật tóm cánh tay của Từ Phong.
Mà này vẫn còn chưa tỉnh .
Tôi khóe môi của mẹ nhoẻn từng chút , vào đôi mắt dần có tiêu cự của người kia, bên trong là bóng dáng của tôi.
“ gái, trời sắp sáng , đi ra cổng làng gọi ông nội của thằng Phong về ăn cơm nhé.”
Cổ họng của tôi căng , người sởn tóc gáy: “Dì… Dì ơi, buổi tối…”
Tôi đang buổi tối ăn cái , tầm mắt lại lơ đễnh liếc cái tạp dề màu đỏ ở bên hông của bà ấy…
Tôi cảm da đầu mình tê rần, cật lực lay lay Từ Phong đang nằm bên cạnh: “Dì ơi, Từ Phong đi chung.”
không xảy ra , Từ Phong này lại say như ch*t, tôi có gọi thế nào không .
bấy giờ, người phụ nữ già nua ở trước mặt lại mở miệng : “Tiểu Phong say , tự đi đi.”