Tết Trung Thu, tôi đưa cho ba mẹ mỗi người một phong bì hai ngàn.
Mẹ cầm trên tay, cứ ngập ngừng mãi, nhìn tôi rồi lại cúi xuống.
Tôi bực, hỏi thẳng:
“Có chuyện gì thì mẹ nói luôn đi, con đâu có phải loại hay vòng vo.”
Mẹ nghe vậy mới nhỏ nhẹ:
“Mẹ thấy con dạo này được thăng chức, chắc lương cũng tăng nhiều rồi. Em con từ lễ Đoan Ngọ tháng trước đã lì xì tám ngàn, của con cũng nên tăng lên một chút, không thì người ta biết lại nói mẹ không công bằng.”
Tám ngàn cho một người, hai người là mười sáu ngàn, chả phải con số nhỏ. Tôi liền gọi cho chồng bàn bạc.
Ai dè câu trả lời của Thường Viễn làm tôi sững người.
Anh ta nói:
“Mẹ thích công bằng đúng không? Vậy em hỏi luôn đi, tiền ruộng sắp chia, ba mẹ định chia cho vợ chồng mình bao nhiêu?”