Tình Như Cát Bụi

Tình Như Cát Bụi

Hoàn thành
3 Chương
26

Giới thiệu truyện

Năm mười hai tuổi, tôi theo mẹ tái giá với Cố thủ trưởng, chuyển vào sống trong đại viện quân khu.

Anh trai kế Cố Yến Thần luôn mắng tôi là kẻ ăn bám, cố tình đẩy tôi ngã xuống đất khi tôi đang tập xà đơn.

Anh ta lạnh lùng nhìn tôi ngã lên khung thép của dụng cụ tập luyện, khuỷu tay trầy xước rướm máu: “Đừng tưởng mẹ cô gả vào nhà họ Cố thì cô được tính là người nhà họ Cố, sớm muộn gì tôi cũng đuổi cô ra khỏi cái đại viện này.”

Anh ta xé nát vở bài tập ở trường con em quân khu của tôi, dùng bút dạ vẽ bậy lên áo khoác đồng phục của tôi, cố tình làm tôi bẽ mặt trước mặt đám bạn trong đại viện.

Dù tôi có làm mọi việc theo ý anh ta, sự thù địch của anh ta cũng chưa bao giờ giảm bớt.

Cho đến khi người anh em tốt nhất của anh ta là Lục Trạch Xuyên, tỏ tình với tôi trong trường quân đội.

Kể từ đó, Cố Yến Thần phá lệ không còn công khai làm khó tôi nữa.

Tôi coi Lục Trạch Xuyên như ánh sáng trong bóng tối, và đã đến với anh ấy vào ngày sinh nhật.

Nhưng ngày hôm sau, tôi lại vô tình nghe thấy cuộc đối thoại giữa anh ấy và Cố Yến Thần bên cạnh con đường rợp bóng cây trong đại viện.

Giọng nói của Cố Yến Thần mang theo sự lạnh lẽo thấu xương: “Mấy tấm ảnh đó của nó chụp có rõ không?”

Lục Trạch Xuyên mang theo giọng điệu cợt nhả: “Yên tâm, rõ mồn một, nếu không phải vì giúp cậu trút giận, thì loại phụ nữ dựa hơi mẹ để leo cao này, tôi mới lười đụng vào.”

Tôi bịt miệng, nước mắt ngay lập tức làm nhòe đi tầm nhìn.

Hóa ra sự cứu rỗi mà tôi tưởng tượng, chẳng qua chỉ là sự trả thù được lên kế hoạch tỉ mỉ của Cố Yến Thần.

Chỉ là anh ta không biết, tôi đã nộp đơn xin điều chuyển đến dự án nghiên cứu khoa học ở biên cương.

Cái đại viện quân khu này, tôi sẽ không bao giờ quay lại nữa.