Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fulujWJsj
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
hành sự tàn nhẫn, đắc tội với người khác chuyện thường tình.
giao dịch ở Đông Nam Á, hắn bị mai phục, cô giúp hắn dụ đám truy đuổi , cuối cùng bị viên đạn bắn xuyên bụng khiến cả đời thể mang thai.
Lần du thuyền phát nổ ấy, Niệm liều mạng đẩy hắn bờ, còn mình thì bị sóng biển cuốn . Hắn trông cô ba ba đêm phòng chăm sóc đặc biệt, nắm cô và nói: “Niệm Niệm, mở , mở …”
Ký ức ùa về, cô chằm chằm: “Thật sự muốn tính toán rõ ràng với như vậy sao?”
“Rất rõ ràng.” Cô ngẩng thẳng vào hắn: "Anh , chúng ta hết nợ rồi.”
chết đứng tại chỗ, trống rỗng đến đáng sợ.
Cô ôm két sắt quay người bỏ chạy, đôi giày cao gót nện xuống nền đá cẩm thạch tạo những nhịp điệu hỗn loạn. Khi chạy đến đài phun nước sân, phía sau vang tiếng hét cuồng loạn của Lâm Vãn: “ , anh đồ lừa đảo! Anh hứa với rồi mà!”
Qua làn hơi nước bắn tung tóe, cô thấy thái tử xã hội đen nào còn ngạo nghễ giờ đây đứng yên tại chỗ như đứa trẻ mắc lỗi, mặc cho những nắm đấm của Lâm Vãn nện vào ngực. Nhưng hắn xuyên qua màn nước, khóa lấy cô.
Niệm vội tăng nhanh bước chân, đâm vào lồng ngực vững chãi. Cố đỡ lấy eo cô, dừng trên két sắt lòng cô: “Vội vậy sao?”
“Anh Cố…”
Anh bất ngờ đưa , ngón lướt qua gò má cô. Lúc này cô mới nhận mình khóc.
Cố tối sầm , bỗng nhiên bế bổng cô .
“Á!” Niệm kinh ngạc ôm lấy cổ anh, suýt nữa làm rơi két sắt.
“Đừng sợ.” Anh cúi cắn nhẹ dái tai cô: “Ôm chắc vào.”
Lincoln kéo dài, Cố thay đổi sự kiềm chế thường mà ấn cô vào ghế da rồi hôn sâu, hung hãn hơn bất kỳ lần nào trước đó, cho đến khi cô thiếu oxy đấm vào vai anh thì anh mới chịu buông .
“Đeo vào.” Anh bỗng đeo thứ gì đó vào cổ cô.
Niệm cúi , vòng ngọc.
“Sau này chỉ được nhận quà của anh, được nhận của hắn nữa.” Ngón anh luồn vào váy cô, giọng khàn : “Cũng được gặp hắn.”
Cô nói nên lời, óc cũng quay cuồng như hồ dán chỉ có thể nức nở gật đồng ý, cuối cùng mềm nhũn vòng anh. Vì vậy mà thấy Bugatti đang đuổi theo ngoài cửa sổ xe.
Trước cổng trang viên của Cố Thị, xe thể thao của drift vòng chặn ngang trước Lincoln. Khi hắn đạp cửa xe bước đến, cô thấy rõ đường viền của bao súng bên hông hắn.
“Thả người .” Nòng súng của chĩa thẳng vào thái dương của Cố : “Đừng ép phải thấy máu ở đây.”
Nhưng Cố ôm Niệm hơn: “Có phải anh quên ba trước chúng công chứng kết hôn rồi ?”
Anh cố tình khoe nhẫn cưới trên ngón áp út: “Tính theo vai vế, bây giờ anh nên gọi rể.”
“Anh hiểu à? Bây giờ cô ấy vợ của Cố .”
“ con gái do chính bố mẹ anh công nhận và đưa xe hoa.”
Đúng lúc ấy Niệm giơ trái , sáng của viên kim cương làm chói .
“Niệm Niệm…”