Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4VTsvFzhd3

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Khoảng thời gian đó, anh thỉnh thoảng trả lời tin nhắn của tôi, đối mặt với sự theo của tôi không còn lùng như trước.

Tôi cảm thấy anh cũng có thích tôi, nên đã làm một hành động khá táo bạo.

Sau bữa ăn, khi đi trên phố, tôi nói: “Tô Dịch, ngày mai em khai giảng rồi, anh có thể tặng em một món quà không?”

Ánh đèn đường vàng vọt chiếu lên đôi mắt anh khi nhìn xuống, dịu dàng như sương khói.

Anh khẽ hỏi: “Em gì?”

Như thể tôi gì, anh cũng sẵn lòng cho.

Tôi bị mê hoặc, nắm lấy cổ áo anh, ngẩng đầu hôn lên môi anh.

Tôi tự ý thức được mình đã dừng lại một giây trước khi hôn, và Tô Dịch đã không đẩy tôi ra.

Là tôi đã đỏ mặt, vội vàng buông ra.

Khoảnh khắc quay đầu, tôi nhìn thấy một người phụ nữ tóc xoăn lọn lớn trừng mắt nhìn chúng tôi, rồi lao về phía chúng tôi.

“Đồ cặn bã.”

11

Một tiếng “chát” giòn tan, Tô Dịch bị tát một cái.

“Mấy trước còn bàn chuyện cưới xin với tôi, nay đã hôn cô gái khác, anh giỏi thật.”

khinh bỉ liếc nhìn tôi và Tô Dịch, rồi đi giày cao gót quay người bỏ đi.

“Người đàn ông như anh, tôi không thèm.”

Tôi đứng ngây người tại chỗ, một lúc lâu sau mới quay đầu nhìn Tô Dịch.

“Cô , cô là…”

Trên khuôn mặt trắng nõn của Tô Dịch vẫn còn hằn năm vết ngón đỏ ửng, sắc mặt anh vô cùng khó coi, dường như vẫn hoàn hồn.

“Vị hôn thê.”

Tôi lùi lại một bước, không thể ngờ mình lại trở kẻ thứ ba phá hoại hôn nhân của người khác.

“Xin… xin lỗi… em có thể giải thích.”

Tô Dịch nhíu mày nhìn tôi: “Giải thích cái gì?”

Phải rồi, cho dù giải thích là tôi cưỡng hôn Tô Dịch, nhưng cô gái nào nhìn thấy mà trong lòng không khó chịu .

Tôi nhất thời không biết nên buồn Tô Dịch có vị hôn thê hơn, hay khó chấp nhận việc mình trở kẻ thứ ba hơn.

“Xin lỗi, sau này em sẽ không bao giờ làm phiền anh nữa.”

Tôi quá bối rối, kìm nén nước mắt quay người chạy đi, trong lúc hoảng hốt còn nghe thấy Tô Dịch gọi tôi phía sau.

Tôi không nghe điện thoại của anh, về nhà là một loạt thao tác chặn, xóa, sau khi khai giảng thì ký túc xá, quyết tâm quên anh đi.

Đến bây giờ, lại chỉ là một sự hiểu lầm?

Ngàn vạn suy nghĩ rối bời trong lòng, tôi ngây ngô hỏi: “Lúc cô mắng anh, sao anh không phản bác?”

Tô Dịch nghẹn lời.

Anh lúng túng quay mặt đi, suy nghĩ một lúc rồi lại quay đầu lại, vành tai đỏ ửng một cách quang minh chính đại.

“Anh… anh bị em hôn đến ngẩn người, không phản ứng kịp.”

“…”

Tôi cúi đầu, đỏ mặt.

12

Ngày đó Tô Dịch đưa tôi về trường, lúc xuống xe, anh kéo tôi lại.

“WeChat, thêm lại đi.”

Tôi gật đầu đồng ý, thấy anh vẫn không buông , tôi hiểu ra, cứng rắn điện thoại trước mặt anh.

Nhìn thấy mình nằm trong danh sách đen, sắc mặt anh có khó coi.

Nhìn tôi bỏ anh ra khỏi danh sách đen, sắc mặt anh lại dịu đi một .

Tôi xấu hổ chuồn, Tô Dịch nhiên lên tiếng.

Hy, sau này xác nhận chuyện gì về anh, em có thể hỏi thẳng anh.”

“Anh hy vọng em sẽ nghe anh nói, không phải dựa lời của người khác để phỏng đoán.”

Tôi ngơ ngác nhìn anh, không che giấu sự bối rối.

Tô Dịch nắm quyền đặt lên môi ho khan hai tiếng, giọng nói phiêu diêu:

“Dù sao thì bây giờ chúng là… bạn trai bạn gái, em có thể hiểu anh hơn một .”

Về đến ký túc xá, tôi vẫn còn đắm chìm trong nói cuối cùng của Tô Dịch thì Tuyên Tuyên đã tò mò chạy đến hóng chuyện.

“Hy Hy, thật khai báo, cậu và giáo sư Tô rốt cuộc có quan hệ gì?”

Tôi vô thức phủ nhận: “Bọn tớ thì có quan hệ gì được ?”

Tuyên Tuyên hừ một tiếng: “ nay trên lớp tớ ngồi cạnh cậu, người khác không biết, cậu và giáo sư Tô liếc nhau bao nhiêu lần tớ đều đếm hết.”

Tôi chột dạ không nói gì nữa.

“Tình yêu cũng giống như cơn ho, không thể che giấu được.”

Tuyên Tuyên cười hì hì: “Giữa cậu và giáo sư Tô không có gì, tớ sẽ viết ngược tên mình!”

Tôi cạn lời: “Tên cậu viết ngược lại chẳng phải vẫn là Tuyên Tuyên sao?”

“Thì cũng giống như giữa cậu và giáo sư Tô thôi, dù là cậu thích anh hay anh thích cậu, tóm lại đều là hai người đã qua lại với nhau.”

? Cái này cũng có thể so sánh được sao?

Nhưng lời của Tuyên Tuyên đã nhắc nhở tôi, Tô Dịch nay lạ như , có phải là anh … thích tôi không?

Một tia sáng lóe lên trong đầu, tôi khung chat với Tô Dịch.

Bất ngờ nhìn thấy tin nhắn mới nhất, là anh vừa gửi hai phút trước: “Về đến nhà rồi.”

Không hiểu sao lại thật giống như bạn trai báo cáo lịch trình cho bạn gái.

Tim tôi đập thình thịch: “Vâng ạ.”

Dựa trên phỏng đoán của mình, tôi hỏi:

đã là hiểu lầm, có phải em không còn lý do gì để giả làm bạn gái anh nữa không?”

Gần như khi tin nhắn được gửi đi, Tô Dịch đã gọi điện thoại đến.

Tôi chạy ra ban công nghe máy, nghe thấy giọng anh có vẻ hơi gấp gáp:

Hy, em hối hận rồi à?”

13

khoảnh khắc đó, tôi đã chắc chắn, phỏng đoán của mình là sự thật.

Tôi nhìn lên bầu trời đêm, vầng trăng bị mây che khuất chỉ lộ ra một góc, tôi cong môi: “ là hiểu lầm, thì em không cần phải bù đắp nữa đúng không?”

Hơi thở của Tô Dịch ngưng lại một , rồi nhiên hỏi: “Em biết rồi à?”

Tôi không nói gì, Tô Dịch đầu dây bên kia khẽ cười.

“Nhưng em thật sự đã khiến anh mất đi một người bạn gái.”

đó em không chạy đi, thì anh đã có bạn gái rồi.”

Một lời khẳng định chắc nịch, cuộc rượt của mùa hè năm nào cuối cùng cũng có hồi âm lúc này.

Tôi ngỡ mình đã nghe nhầm, cho đến khi giọng nói trong trẻo của Tô Dịch xuyên qua tầng mây.

Hy, lần này đến lượt anh theo em.”

Tôi ngẩng đầu kìm nén sự nóng hổi trong mắt, vui vẻ nói: “Luật sư Tô, em khó theo lắm đó.”

“Anh sẽ trình lên tất cả lời khai và bằng chứng của mình, nhưng quyền phán quyết là em.”

Tôi cười: “Em sẽ tuân theo nguyên tắc công bằng, chính trực.”

Tô Dịch cũng cười: “Em có thể không cần công bằng như , có thể thiên vị anh.”

Trước đây khi theo Tô Dịch, anh hầu hết đều mang dáng vẻ của một tinh anh trong ngành lùng, cấm dục.

Ai mà ngờ được, luật sư Tô khi theo người khác lại thẳng thắn, chủ động đến mức khiến người kinh ngạc.

Mỗi ngày đều chủ động hẹn ăn cơm, tự giác đợi con đường bên hông trường, tránh đám đông lại có một cảm giác kích thích bí mật.

Tôi không nhịn được hỏi: “Anh là giáo sư, em là sinh viên, chúng như có được coi là tình thầy trò không?”

Tô Dịch nhướng mày, ánh mắt sâu thẳm: “ là, chúng ‘yêu’?”

Tôi lập tức nghẹn lời.

Nói chuyện với luật sư quả nhiên phải tuyệt đối cẩn thận, họ bắt bẻ từng chữ, tìm lỗ hổng quả là có một không hai.

“Anh chỉ là giáo sư thỉnh giảng, một năm nhiều nhất là vài buổi giảng, không liên quan đến lợi ích của sinh viên, em không cần lo lắng.”

“Em có lo đâu! Sinh viên luật không sợ nhất là tin đồn.”

Tôi chỉ sợ quá ồn ào bị vây xem nên mới tránh người, không phải sợ người khác bàn tán.

Tô Dịch thong thả cười nói: “Phải. Anh còn đợi em đến đánh bại anh đây.”

Mặt tôi lập tức đỏ bừng.

Lúc đầu tuy khoác lác anh gọi tôi là tổ tông, nhưng sau này sự thật chứng minh, điều đó là không thể.

Lĩnh vực chuyên môn của Tô Dịch là các vụ án thương mại, còn tôi lại thiên về tố tụng dân sự, chúng tôi có hướng phát triển khác nhau.

Tuy nhiên, tôi có tự tin——

Sau này hai chúng tôi ly hôn phân chia tài sản, Tô Dịch tuyệt đối không thắng được tôi!

Tôi vui vẻ nói ra điều này, sau đó lập tức hối hận.

là, em đã nghĩ đến cả chuyện chúng kết hôn rồi?”

“Em có đâu…”

Trong lúc vội vàng phản bác, Tô Dịch nhiên nói với giọng nghiêm túc: “Anh sẽ cố gắng.”

Lời nói ngột dừng lại, tôi ngơ ngác đối diện với đôi mắt đen láy của anh.

Sóng nước dập dờn trong mắt anh, Tô Dịch cười quyến rũ.

“Dù sao thì, không thể để em đợi quá lâu được.”

14

Lớp giấy cửa sổ đó bị chọc thủng.

Nhưng bữa tiệc mà tôi đã đồng ý với bố mẹ Tô Dịch, tôi luôn có cảm giác như là đi ra mắt gia đình.

Cũng chính lúc này, tôi nghi ngờ bữa tiệc này từ đầu đã là “cái bẫy” của Tô Dịch.

Tôi trang điểm cẩn thận, xách quà bước nhà hàng, còn kịp chào hỏi đã bị mẹ Tô nồng nhiệt nắm lấy .

Quả nhiên, mẹ Tô vừa miệng đã nói:

“Ba năm trước Tô Dịch nói có bạn gái rồi chúng còn không tin, bây giờ cuối cùng cũng được gặp mặt.”

nên chuyện từ hôn sự khiến bố mẹ tức giận gì đó, căn bản là không tồn tại!

Tôi lén lườm Tô Dịch, anh ung dung, thản nhiên rót cho tôi một ly nước.

Bố Tô tướng mạo đường hoàng, có uy nghiêm của người địa vị cao, dù đã dịu giọng nhưng vẫn khiến tôi căng thẳng.

“Họ ? Họ này khá hiếm.”

Tôi nhanh miệng đáp lại một : “Giang một nhà ạ.”

Bố mẹ Tô sững người, rõ ràng không hiểu được trò đùa của tôi.

Tôi cảm thấy xấu hổ, định tìm chủ đề khác để lấp liếm thì Tô Dịch bên cạnh bật cười.

Anh nghiêng đầu nhìn tôi, ánh mắt ghét bỏ nhưng giọng điệu lại đầy cưng chiều: “Biển số xe? Não em chứa cái gì .”

Mẹ Tô chợt hiểu ra: “Tô E, C… Phụt, đúng là biển số xe thật.”

Bàn ăn lập tức tràn ngập tiếng cười.

Trong tiếng cười, tôi nghiêng đầu nhìn Tô Dịch, tim đập loạn nhịp.

Thì ra, có người hiểu được những điều kỳ quặc của bạn, thật sự là một chuyện vô cùng vui vẻ.

15.

“Hy Hy, thằng Tô Dịch này tính tình khá lùng, lớn từng này rồi mới yêu lần đầu, có chỗ nào không chu đáo con cứ dạy bảo nó nhé.”

Không khí dần trở nên vui vẻ, mẹ Tô cũng nói chuyện thoải mái hơn.

“Nó từ đã không biết cách cư xử với con gái, thường xuyên làm con gái nhà người khóc, nó làm con giận, con cứ nói với bác.”

Tôi ngạc nhiên, Tô Dịch làm con gái khóc?

Thấy tôi kinh ngạc, mẹ Tô cười giải thích: “Con nghe nó từ lời tỏ tình của người khác đâu, chậc chậc, bác nghe xong còn đánh nó.”

“Hồi đại học có một cô chuyên ngành tiếng Anh tỏ tình với nó, viết cho nó một lá thư tình bằng tiếng Anh.”

“Kết quả là nó khoanh tròn tất cả các lỗi từ vựng và ngữ pháp trong thư, còn ghi chú bên cạnh ‘Ngữ pháp cơ bản cũng sai được, đề nghị chuyển ngành.’”

Tôi bật cười tiếng, sao Tô Dịch lại thích khuyên sinh viên đại học chuyển ngành thế nhỉ?

“Sau đó cô đó tức giận viết bốn trang giấy bằng tiếng Anh, toàn là chửi nó gửi đến nhà bác, còn bảo nó có giỏi thì tìm lỗi sai tiếp đi. Kết quả là Tô Dịch chỉ trả lời cô một .”

Tôi tò mò to mắt, mẹ Tô bắt chước vẻ mặt lùng thường ngày của Tô Dịch, học theo giọng điệu của anh:

“Thời gian của tôi rất quý giá, cô có trả tiền không?”

“Ha ha ha…”

Tôi và mẹ Tô lập tức cười phá lên, mẹ Tô vừa cười vừa hỏi: “Chắc chắn là Tô Dịch theo con đúng không? con mà tỏ tình với nó một lần, đảm bảo đã bị dọa chạy mất dép rồi.”

Tiếng cười của tôi ngột dừng lại.

Tôi nghĩ đến cảnh mình tỏ tình với Tô Dịch năm đó.

16

Tỏ tình với Tô Dịch, hoàn toàn là một phút bốc đồng.

đó tôi đến nhà một người bạn chơi, cô và Tô Dịch cùng một khu chung cư.

Chơi đến chiều tối về, khi đi qua tòa nhà của Tô Dịch, tôi nhiên máu nóng dồn lên não, chạy đến gõ cửa nhà anh.

khoảnh khắc Tô Dịch cửa, tôi bất chấp tất cả mà cười nói lời tỏ tình.

“Tô Dịch, em thích anh.”

Tôi không nghĩ sẽ nhận được trả lời của anh, chỉ đơn giản là bày tỏ lòng mình, giống như một lời thông báo.

Nhưng Tô Dịch sững người, anh còn kịp miệng, trong nhà đã nhiên vang lên một giọng nói trêu chọc.

“Ôi chà, cô nào mà táo bạo thế, chạy đến tỏ tình với luật sư Tô đây.”

Tôi lập tức ngẩn người, Tô Dịch di chuyển cơ thể dường như che khuất tầm nhìn của tôi, tiếc là không công.

Một người đàn ông từ sau lưng anh bước lên kéo toang cửa phòng, cảnh tượng bên trong lập tức hiện ra rõ ràng trước mắt tôi.

Mấy người đàn ông mặc vest đứng hoặc ngồi trong phòng khách, ánh mắt khác nhau nhìn về phía tôi.

Trớ trêu thay, người đàn ông cửa còn ngạc nhiên hỏi: “Em gái , em đã niên ?”

Trong khoảnh khắc, mặt tôi đỏ bừng như lửa đốt, tôi bối rối không biết phải làm sao.

Tô Dịch nhíu mày liếc người đàn ông đó một cái, vẻ mặt không kiên nhẫn, giọng điệu bất mãn:

“Trẻ con đùa giỡn thôi, anh hóng hớt cái gì?”

Anh quay đầu nhìn tôi, giọng nói cố làm ra vẻ thân quen: “Lại thua cược trò Thật hay Thách à?”

Tôi hiểu ra lập tức, anh vừa giải vây cho tôi, vừa cho tôi một lời từ lịch sự.

Tim tôi như bị kiến cắn, vừa ngứa vừa đau, tôi thuận theo bậc thang anh đưa cho, cười nói.

“Đúng ạ, xin lỗi lại làm phiền đến anh.”

Tôi tỏ ra phóng khoáng chào tạm biệt mọi người trong phòng, giả vờ như không có chuyện gì quay người rời đi.

“Để tôi tiễn cô .”

Tô Dịch đi theo sau.

Suốt đoạn đường, không ai nói gì. Chỉ đến khi đứng trước cổng khu nhà, anh mới khẽ nói một , giọng nhẹ như gió thoảng:

“Đừng thích nữa.”

Những cô gái trong chuyện của mẹ Tô bị anh từ , có người khóc, có người tức giận.

Có lẽ hoàn cảnh tỏ tình của tôi không đúng, cũng có lẽ tôi tuổi hơn Tô Dịch.

Khi Tô Dịch từ tôi, tôi lại cảm nhận được một dịu dàng.

Giống như cô gái viết thư tình tiếng Anh bị anh từ , chỉ nhìn thấy những lời phê bình lùng, thẳng thắn của Tô Dịch.

Nhưng lại quên rằng, từng nét bút anh hạ xuống đều cho thấy, anh đã đọc rất nghiêm túc lá thư tình đó.

Làm sao có thể không thích được ?

Ban đầu yêu Tô Dịch từ cái nhìn đầu tiên, có lẽ là ngoại hình của anh hoặc sức hút huyền bí nào đó.

Sau này chìm sâu , lại là sự lịch thiệp, phong độ ẩn sau vẻ thờ ơ, sự chu đáo, tinh tế ẩn sau vẻ vô tình.

Và người mình thích thời niên thiếu quá xuất sắc, đến nỗi tất cả những người gặp sau này, đều trở nên mờ nhạt, không lọt mắt.

Tôi cười trả lời hỏi của mẹ Tô: “Con sẽ không bị dọa chạy đâu ạ.”

“Sẽ chỉ càng thích hơn thôi.”

17

Ban đêm, Tô Dịch đưa tôi về nhà.

Chúng tôi sóng vai đi trên con đường quanh co lên núi dẫn đến biệt thự.

Tôi cố tình đi loạng choạng, ngã lòng Tô Dịch.

Nhân lúc anh đỡ lấy tôi, tôi vòng qua cổ anh.

“Luật sư Tô, em say rồi.”

Thực ra lúc nãy tôi cũng chỉ uống một ngụm rượu vang , đã bị ngăn lại rồi.

Nhưng Tô Dịch cúi đầu mặc cho tôi ôm, lông mi anh run rẩy, một tiếng “ừm” thoát ra từ cổ họng.

Tôi cười, dùng sức kéo đầu anh lại gần, chóp mũi gần như chạm chóp mũi anh.

“Em nói say rồi có nghĩa là, anh có thể…”

Khóe môi chợt , một cú chạm rồi tách ra, nhanh như ảo giác.

Trong mắt Tô Dịch là những con sóng ngầm cuộn trào, chứng tỏ vừa rồi không phải là ảo giác.

Ánh mắt anh dời đến môi tôi, cằm hơi nhếch lên, gần như sắp chạm , dừng lại khoảng cách 0.01 centimet.

Tôi không đẩy ra.

Thế là sau đó, sóng dữ ập đến.

Hương rượu nhàn nhạt hòa quyện, nở ra một vị ngọt ngào trên đầu lưỡi.

Trong những khoảng nghỉ triền miên, tôi tinh quái nói: “Tô Dịch, anh gọi em một tiếng đi.”

Tô Dịch dừng lại, do dự nói: “ Hy?”

Tôi lắc đầu, liền cảm thấy cơ thể Tô Dịch cứng lại.

Anh từ từ di chuyển môi đến tai tôi, khẽ cười một tiếng.

“Tổ tông , được ?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương