Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Dưới ánh trêu chọc của tôi, hiếm khi gương trắng trẻo của anh ửng hồng lên.
Nhưng chưa kịp trêu anh thêm, tôi đã cảnh tượng phía trước thu hút.
Ngô Duệ như con khỉ tinh, bám nghiêng lên người Dự , quấn chặt cổ, chân kẹp ngang hông, vùi vào cổ anh la hét hỗn loạn.
Còn Dự đứng đó lạnh như thường, đỡ chắc Ngô Duệ.
Thậm chí còn anh lộ vẻ dịu dàng, kiên nhẫn dỗ dành con “khỉ đột” bám trên người.
Radar CP trong tôi reo vang, giờ không đợi đến khi nào?
Tôi say mê , khẽ áo tôi.
Anh nghiêng hiểu , hỏi nhỏ: “Bọn họ…?”
Tông cuối dài rõ ràng là có ẩn ý, tôi không do dự gật xác nhận.
Đúng vậy, đúng như anh nghĩ!
14
Sau khi trải qua “lần rửa tội” trong nhà ma, ai cũng mệt nhoài.
Có người mệt vì tinh thần giằng xé, có người mệt vì thể xác dày vò.
Cả nhóm đồng ý dạo khu phố thương mại trong công viên để kết thúc ngày vui — rất thân thiện với tất cả mọi người.
Trên các hàng, đủ loại đồ chơi lạ được bày , thật sự là nơi g.i.ế.c thời gian tuyệt vời.
dạo chơi một trưng bày thu hút.
Khác với những mẫu khô gắn trong khung ảnh, chủ sáng tạo đặt vào lọ thủy tinh, tái hiện môi trường sinh thái thu nhỏ trong.
Dưới ánh đèn đáy lọ, những con như sống lại, rất sinh động.
tôi vây , ông chủ vui vẻ giới thiệu từng loại và tập tính của .
Tôi chăm chú không nhận đã hoa cạnh thu hút, rẽ từ lúc nào.
Tôi vòng sang Dự , Ngô Duệ sang kia chọn những con yêu thích.
tôi chuyện vui vẻ bỗng có tiếng gọi phấn khích vang lên.
“ hoa này tặng !”
[ – .]
Giọng hơi đột ngột khiến mọi người quay lại .
Cảnh tượng trước khiến tôi dở khóc dở .
ngồi xổm hoa, giơ cao hoa mới chọn, hướng về chỗ tôi đã đứng lúc nãy.
hoa giơ cao che mất tầm , anh không nhận người đứng trước bây giờ là Dự , đen như đáy nồi!
Mọi người bắt đổ dồn ánh bàn tán, cô bán hàng đối diện còn phấn khích như vừa bắt được cặp đôi thật.
chờ mãi không ai hồi đáp, cảm lạ.
Hạ hoa xuống khuôn giận dữ của Dự , anh bừng tỉnh, rõ ràng ngạc nhiên.
Dự chịu hết nổi, quay người tôi trộm ngoài.
“Trông chừng tên ngốc nhà cô!”
xong Ngô Duệ bỏ thẳng.
mắng mà vẫn ngơ ngác, có chút tủi thân ngẩng tôi.
Như chú chó to chờ chủ đến đón về.
Tôi nhịn , anh đứng dậy nắm nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
có vẻ hơi buồn, cứ lặng lẽ sau tôi, không gì.
khỏi khu thương mại, không khí yên tĩnh hẳn.
Tôi nghe tiếng trầm trầm từ phía sau: “Hoa đó là tặng thật đấy.”
Tôi đáp nhẹ nhàng, giọng có chút : “ biết mà.”
Cảm giác bàn anh nắm chặt hơn, giọng anh tràn đầy phấn khởi: “Anh thực sự rất thích .”
Tôi không ngần ngại, dứt khoát : “ biết.”
“Vậy… bây giờ ta như nhau rồi phải không?”
Tôi dừng bước, quay người anh.
Nụ trên khóe môi anh càng thêm rạng rỡ, đôi trong như lưu ly lấp lánh ánh sáng.
Tôi đón lấy hoa hồng trắng xen lẫn hồng phấn trong anh, mỉm : “Anh đoán ^^”
HOÀN