Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HumWEo8w

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

1

Tôi tiện hỏi một câu: “Nhà bao nhiêu tiết kiệm?”

Sắc ba mẹ lập tức thay đổi, họ nhìn tôi cảnh giác:

“Hỏi này gì?”

Thấy phản ứng của họ, tôi nuốt ngược lời định nói vào bụng.

Ngày hôm sau, họ gọi anh họ tới nhà.

Ngay trước tôi, họ ký giấy tặng nhà cho anh họ.

cảnh cáo tôi:

“Con gái sớm muộn gì cũng phải gả , con gái gả ra ngoài là nước hất ra khỏi chậu.”

“Sau này có anh họ con lo cho tụi này dưỡng già, con đừng có mơ tính một xu nào của tụi này.”

Tôi không khóc, cũng không loạn.

lặng lẽ nhìn dòng tám mươi triệu vừa được chuyển vào tài khoản ngân hàng mà thở dài:

“Ba mẹ, con tôn trọng quyết định của hai .”

Từ nhỏ, ba mẹ hay nói với tôi: sau này tôi lấy chồng rồi, không cần lo cho họ nữa.

Họ cũng thường nói không mong tôi quay về phiền họ.

Tôi cứ đó là cách thể tình yêu vụng về, rằng họ mong tôi sống tốt, không cần lo gì cho họ.

sao tôi là con một, tôi từng ba mẹ lại đề phòng chính con ruột của .

mà hôm nay…

Tôi trúng số một trăm triệu, trừ thuế lại tám mươi triệu.

Gặp chuyện vui trời rơi bánh xuống , phản xạ tiên của tôi là muốn chia sẻ với ba mẹ.

Trước khi nói ra, tôi tiện hỏi:

“Ba mẹ, nhà có bao nhiêu tiết kiệm ? Con…”

Vẫn kịp nói câu “con trúng số rồi” thì ba cắt ngang, liếc tôi đầy cảnh giác:

“Hỏi gì?”

Không chịu nổi ánh mắt nhìn kẻ trộm của ba, tôi bắt thấy giận, nét cũng cứng lại.

Mẹ thấy , phụ họa thêm:

“Con gái con hỏi chuyện này gì? tiết kiệm của tụi này đâu lượt con quản? tụi này có chết, di sản cũng chẳng tay con.”

Tôi không cam lòng, vẫn hi vọng họ đang đùa.

Nên tôi cố cười và nói:

“Ba mẹ nói gì thế? Con là con gái duy nhất của ba mẹ mà, không để lại cho con thì để lại cho ai?”

Nhưng mẹ lập tức đổ một chậu nước lạnh vào tôi:

“Tụi này đâu có ngu, con gái gả ngoài, sao có thể để lại cho ngoài?

Sau này tụi này để hết cho anh họ con. sao đàn mới là trụ cột gia đình.”

Toàn thân tôi lạnh buốt.

Tôi kịp phản bác, ba tát thẳng vào tôi, mức tôi ong ong:

“Đồ bất hiếu! Hỏi tới hỏi lui là mong tao c.h.ế.t sớm chứ gì?

Tao nói cho mày , một xu của tao cũng không có phần mày!”

thì tôi hiểu, họ không hề nói đùa.

Tôi cố kìm nước mắt, hỏi lại:

“Nếu ba mẹ con gái vô dụng , sao không sinh thêm con trai?”

Ba trông bị đ.â.m trúng chỗ đau, vặn vẹo.

Mẹ liếc một , sau đó cầm cây cán bột đập thẳng vào lưng tôi.

Tôi đau co lại, ngồi gục bên cạnh bàn.

Mẹ thì nhìn tôi không chút thương xót:

“Mày nói linh tinh gì đấy? Tụi tao nuôi mày lớn thế này, cánh cứng cáp rồi thì bắt tính toán tài sản phải không?”

Tôi không đáp nữa, về phòng khóa trái cửa.

Ngoài cửa vẫn mắng chửi:

Đồ sao chổi, đồ rác rưởi, đồ tiện nhân…

Những lời cay độc nhất ra từ chính ba mẹ ruột của tôi.

Từ nhỏ, tôi họ luôn mong có con trai.

Họ từng nhiều lần nói:

“Giá mà mày là con trai thì tốt mấy.”

Nhưng tôi sau bao năm, họ thay đổi.

sao, tôi là con duy nhất của họ – lẽ ra họ phải yêu thương tôi.

Tôi không nghe nữa.

Nhìn dãy số tám mươi triệu vừa trên tài khoản.

Tôi do dự rất lâu.

Và quyết định: tạm thời không nói với họ.

Tôi không ngờ hôm sau, họ liền gọi anh họ và mợ nhà.

Muốn chuyển nhượng căn nhà tại chúng tôi đang ở cho anh họ nhà cưới.

Căn nhà này không lớn cũng chẳng nhỏ, nhưng vừa đúng có hai phòng, đủ cho ba chúng tôi ở.

Tôi hỏi ba mẹ:

“Ba mẹ cho ảnh căn nhà này rồi, sau này nhà ở đâu?”

Ba tôi không vui nói:

“Ba với mẹ mày vẫn sẽ ở đây chứ sao, mày sớm muộn gì cũng lấy chồng, sớm dọn hay muộn dọn cũng chẳng khác gì.”

Ý là muốn đuổi tôi .

Tôi liếc nhìn anh họ đang nằm trên sofa nghiện chơi game “Vương Giả Vinh Diệu” quên trời đất.

Một “DEFEAT” vang lên, kèm theo chửi “ĐM!”

Gần ba mươi tuổi mà trẻ kém triển, không được ý liền cáu.

Hắn ném mạnh điện thoại xuống bàn kính, ra vang lớn.

Hắn bực bội hét vào mọi :

“Xong hả? nhà này rốt cuộc có cho không? Nhanh lên, ảnh hưởng leo rank!”

Ba tôi lập tức hèn mọn lấy lòng:

“Thiên Tứ à, yên tâm , nhà này nhất định là của con, nhưng sau này con phải đổi cách gọi, gọi ba là ‘ba’, ?”

Anh họ khinh thường liếc ba tôi một , không muốn mở .

Cuối cùng mợ ra hiệu bằng ánh mắt, hắn mới miễn cưỡng mở lời:

“Rồi rồi, rồi, ba…”

Ba tôi bị sung sướng đập vào , cười tít mắt, nhìn anh họ đầy yêu thương.

Không hề do dự, cầm bút lên chuẩn bị ký tên vào giấy tặng nhà.

Tôi giật lấy cây bút, gầm lên:

“Nếu ba ký hôm nay, thì từ nay chúng ta cắt đứt quan hệ cha con!”

Anh họ thấy tôi tức điên, lại càng được đà.

Dùng mấy chiêu hồi nhỏ dỗ dành ba tôi:

“Ba, con gái thì có ích gì? Sau này có con trai con nuôi ba là được mà.”

Ba tôi nghe từng “ba” của hắn mà say mê quên trời đất.

Tùy chỉnh
Danh sách chương