Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Toàn thân tôi chìm trong làn nước ấm áp, hai mươi năm rồi, lần đầu tiên tôi cảm thấy sống vì chính .

Đêm nay, thuộc tôi, chỉ thuộc tôi.

Ánh nắng sớm xuyên qua cửa kính, rải lên thảm một mảng sáng ấm áp dịu dàng.

Tôi bị đánh thức bởi tiếng chuông thoại dồn dập.

Không thoại thường dùng, là chiếc máy phụ tôi để trong vali.

Số này chỉ Cao Viễn Cao Duệ .

Tôi ngồi dậy chậm rãi, để chuông reo cả phút rồi mới uể oải bắt máy.

kết nối, giọng gào hoảng loạn của Cao Duệ đã vang lên.

“Mẹ! Mẹ đang ở đấy! Mẹ mau !”

“Bà nội lại ị rồi! Cả người cả giường! Thối muốn chết! Con với bố không sao cả!”

Giọng nó mang theo tiếng , đầy lực tuyệt vọng.

Tôi ngáp một cái, bước tới bên cửa sổ, nhìn xuống con phố bắt đầu nhộn nhịp bên dưới.

Đúng lúc nhân viên khách sạn đẩy xe mang bữa sáng phong phú vào.

Tôi cầm một lát bánh mì nướng, phết bơ, thong thả cắn một miếng rồi mới vào thoại: “Con không muốn tự tay chăm bà nội để hiện hiếu thảo sao?”

“Giờ là lúc con hiện .”

“Mẹ!” giọng Cao Duệ bỗng cao vút, “Sao mẹ kiểu ! Dù bà cũng là mẹ chồng mẹ đấy!”

“Ồ, mẹ quên mất, mẹ còn mẹ chồng nữa.” Tôi đáp.

Đầu dây bên kia im lặng vài giây, rồi đổi thành tiếng gào giận dữ của Cao Viễn.

“Hứa Tĩnh! Cô điên rồi à! Cô đang ở !”

trong khoản chung ! Hơn ba triệu ! Cô chuyển rồi!”

“Còn cả thẻ đổ xăng của tôi! Thẻ tín dụng của tôi! Sao toàn bị khóa hết rồi!”

Nghe tiếng hắn tru tréo như chó cắn đinh, tâm trạng tôi cực kỳ tốt.

Tôi nhấp một ngụm cà phê, khẽ cười: “Cao Viễn, nhầm à?”

khoản , từng đồng đều do tôi ra. Tôi chỉ lấy lại những thuộc thôi.”

“Còn mấy cái thẻ ấy, là thẻ phụ đứng tên tôi. Tôi muốn dừng thì dừng, cần báo cáo với chắc?”

“Xe của cũng là tôi mua, giờ hết đổ xăng rồi hả? Vậy càng tốt, khỏi lái, tiết kiệm nhiên liệu, còn bảo vệ môi trường.”

Bên kia, Cao Viễn tức mức thở hổn hển, nghẹn không nên lời.

Cao Duệ giành lại thoại, nức nở: “Mẹ! Mẹ mau chuyển lại ! Con cần mua liệu ôn lại! Còn đóng phí luyện nữa! Đắt lắm!”

Tôi bật cười, cười chảy nước mắt.

“Cao Duệ, con chẳng vì bà nội từ bỏ đại học danh tiếng sao?”

“Sao giờ hiếu thảo hết hạn nhanh vậy?”

“Con xé giấy báo nhập học, dọa hủy hoại cả đời ? Sao giờ lại đòi ôn lại?”

“Mua liệu, đăng ký lớp. Con , chăm bà nội, còn nuôi cái ông bố vô dụng của con, không tốt sao?”

“Con—”

Tôi còn nghe thấy tiếng chửi bới yếu ớt nhưng nhọn hoắt của Triệu Tú Liên, tiếng loạn lên của Cao Duệ, tiếng Cao Viễn gào rú trong lực.

Một bản hòa âm thật tuyệt vời.

Cao Viễn lại giành lấy thoại, hét lên lời đe dọa cuối cùng: “Hứa Tĩnh! Tôi cảnh cáo cô! Cô không , không trả , tôi sẽ công ty cô loạn! Bôi nhọ cô! Cho cô thân bại danh liệt!”

“Được thôi.”

Tôi nhàn nhã .

“Hoan nghênh .”

“Phòng pháp chế công ty tôi đang rảnh, rất sẵn lòng trao đổi với việc chiếm đoạt sản hôn nhân, bạo lực gia đình phỉ báng ác ý.”

xong, tôi dứt khoát cúp máy.

Tôi gọi cho lễ tân khách sạn, dặn : sẽ một nam một nữ tìm tôi, nhất định không để tiếp cận hay được kỳ thông tin tôi.

Thế giới, cuối cùng cũng yên tĩnh lại.

Tôi ngồi xuống, bắt đầu thưởng thức bữa sáng của .

Nắng rất đẹp, cà phê rất thơm.

Đây là bữa ăn thoải mái nhất trong suốt hai mươi năm qua của tôi.

06

Sự trả đũa của Cao Viễn nhanh hơn tôi tưởng, cũng ngu xuẩn hơn tôi nghĩ.

Hắn không dám công ty tôi, nhưng lại phát động một trận chiến dư luận nhằm vào tôi trong nhóm chat gia đình.

Người ra đòn đầu tiên là chị gái cả của hắn – chị chồng tôi – Cao Cầm.

Bà ta gửi vào nhóm một đoạn tin nhắn thoại dài 60 giây, hét, giọng đầy căm phẫn:

“Hứa Tĩnh! đúng là đồ đàn bà độc ác! còn lương tâm không! Em tao đối xử với chỗ nào không tốt? dám cuỗm sạch trong nhà bỏ ! Bỏ mặc mẹ tao đang liệt giường nằm chờ chết ở nhà! còn không bằng súc sinh!”

Một hòn đá ném xuống, dậy sóng ngàn tầng.

Đám hàng lâu năm chẳng buồn liên lạc trong nhóm liền nhao nhao nhảy ra, tranh nhau ném đá tôi.

“Đúng vậy! Con đàn bà này quá tàn nhẫn!”

“Cao Viễn đúng là xui tám kiếp, mới lấy trúng cái thứ phá hoại gia đình này!”

“Hồi đã bảo đừng cưới con nhỏ tỉnh ngoài, nhìn là không loại điều!”

Đủ kiểu mắng chửi dâm loạn, đủ loại suy đoán ác độc, nhau tuôn ra.

Chúng bịa đặt chi tiết chuyện tôi “ hiếu nghĩa”, “trăng hoa ong bướm” như tận mắt chứng kiến.

Tôi cầm thoại, đọc từng dòng tin nhắn bẩn thỉu , mặt không chút cảm xúc.

Cao Viễn Cao Duệ không một lời trong nhóm, mặc kệ hàng nhà nhau tấn công tôi bằng ngôn từ.

CHƯƠNG 6:

Tùy chỉnh
Danh sách chương