Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9zphGkqkO8

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

15

hình bây giờ thực sự rất ngượng.

Tôi ngồi bên mép giường, Hứa Dật ngồi trên ghế.

Ở giữa là vali hành lý của tôi — nhét đầy đồ hiệu.

Không khí im lặng đến mức có nghe thấy tiếng kim rơi.

Hầu kết Hứa Dật khẽ lăn: “Em định thật ?”

Không biết có tôi ảo giác không,

tôi dường như thấy được một tia thất bại thoáng qua trong vẻ điềm tĩnh của anh ta.

Tôi thấy khó hiểu:

“Không anh chuyển khoản trước để ám chỉ tôi nên rút lui ?”

Chỉ trong tích tắc,

Biểu của Hứa Dật thay đổi như bảng pha màu bị đổ tung.

Ngạc nhiên.

Kỳ quặc.

Nghi ngờ.

Bừng tỉnh.

Anh day day mi tâm đầy rối rắm.

Hứa Dật: “Bánh ngọt là tôi tự làm…”

“Anh vun đắp .”

Anh nắm chặt bàn .

Hứa Dật: “ là tôi gửi tặng em mỗi ngày…”

“Anh hẹn hò với .”

Gân xanh nổi lên bên thái dương.

Hứa Dật ngẩng đầu, nghiến răng nghiến lợi.

“Ngày hôm trong phòng chiếu phim…”

“Anh thân mật với ?”

Anh hít một hơi thật sâu.

Nhịn.

Rồi không nhịn nổi nữa, bật cười vì tức.

nên em đưa Hứa Minh Sâm công viên giải trí là để tạo điều kiện cho bọn anh ?”

Chứ còn gì nữa.

hình như anh ta không hề hài lòng.

Tôi thăm dò: “ … anh sao?”

“Đương nhiên là không!”

Hứa Dật đứng bật dậy, từng bước tiến lại gần tôi.

Dáng người anh cao lớn, giờ đây lại lạnh , áp lực đè thẳng xuống.

“Trang Hạ, em cho kỹ.”

“Trong hoàn cảnh nào, một người đàn ông lại tự làm bánh cho em, mỗi ngày đều tặng , thay đủ kiểu quà để làm em vui?”

Tôi hơi hoảng.

Bánh ngọt… đa số là do Hứa Minh Sâm làm sao?

là do hái dư nên tiện đưa tôi?

Còn quà… là phần thưởng vì tôi biết điều ?

Anh nói ám muội kiểu làm gì!

Anh càng lúc càng tiến lại gần.

Tôi thậm chí có ngửi thấy mùi hương trên người anh.

Một mùi hương cỏ vetiver thoang thoảng, khô mát dịu nhẹ như gỗ ẩm.

Tôi theo phản xạ nín thở.

Anh dừng lại ngay trước tôi, giữ khoảng cách hơi quá gần một chút.

Trong mắt anh ánh lên tia sáng mờ mờ, như sóng ngầm sắp trào ra.

Giọng trầm khàn, vang bên tai tôi:

“Có khi nào… anh đang theo đuổi em không?”

16

Không nào!

“Tôi thấy anh tựa sát nhau trong vườn đấy nhé!”

Hứa Dật sững người một chút, biểu dần trở nên kỳ lạ.

ra vườn hái hồng để làm bánh tươi, gió thổi tóc vướng vào nút áo sơ mi của tôi, sau chính Hứa Minh Sâm lấy kéo ra cắt giúp.”

Tôi: ?

còn chuyện anh nắm nhau tứ trong phòng chiếu phim sao? Chối nổi không?”

Anh đưa day trán, cười khổ như kiểu đời anh khổ lắm.

dọn dẹp xong, lúc ngang qua tôi vấp bậc thang, tôi đỡ một cái. Camera có làm chứng.”

Tôi: ??

Có một số chuyện Hứa Dật không nói ra.

Thật ra bản thân anh thấy mấy chuyện này quá vô lý.

Rõ ràng là những huống xác suất cực thấp, mà lại cứ liên tục xảy ra giữa anh người giúp việc kia.

Anh đã kiểm tra hết camera.

Không ai sắp đặt, hoàn toàn trùng hợp.

Điều kỳ lạ là — anh người phụ nữ như bị một lực vô hình nào đẩy vào một quỹ đạo.

Hai người vốn đường,

cuối cứ luôn “đồng quy tại một chỗ”.

Một ngày dài như ,

Rõ ràng có tránh gặp nhau không biết bao nhiêu lần.

mà lại lần nào đúng lúc chạm .

Mà lần nào bị tôi nhìn thấy, hiểu lầm, rồi khó chịu.

không bình thường chút nào.

Dù Hứa Dật không tin vào mấy chuyện thần bí quỷ quái,

Trong lòng bắt đầu thấy lấn cấn.

Xem ra né tránh thôi chưa đủ.

Tốt nhất là… cho nghỉ việc luôn.

Anh , thấy tôi đang nhìn anh với vẻ như bị táo bón.

tức là… giữa anh không có tí lửa nào luôn ?”

Hứa Dật ngơ ngác gật đầu.

Tôi: “…”

Không đúng kịch bản?

khởi nghiệp thành công không?

Ba mươi triệu của tôi, nguy rồi!

Tôi tức giận trừng mắt nhìn Hứa Dật, đẩy thẳng anh ra khỏi phòng.

“Khoan đã.”

Anh vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, không quên chống lên khung cửa.

“Em vẫn chưa nói rõ… em gì về tôi.”

đến chuyện là tôi lại bốc hỏa.

Bây giờ là lúc nói chuyện yêu đương ?!

Tôi cười nhếch mép, chút xúc.

“Suy của tôi á? Đầu tiên, tôi xem anh là ông chủ, mà anh lại làm chồng tôi, anh thấy hợp lý không?”

“Thứ hai, tôi thấy anh có hơi… già trâu. Dù tuổi chúng ta không chênh nhiều, con anh lớn rồi, còn tôi chưa từng yêu ai, anh không thấy tôi lỗ nặng ?”

“Cuối , tôi là người phụ nữ truyền thống. Chỉ ngủ với trai tân thôi, ơn.”

Trên gương bối rối của Hứa Dật, thoắt cái hiện lên một vệt đỏ ửng đầy xấu hổ.

Tôi nhân cơ hội, đạp anh ta ra ngoài, đóng cửa cái rầm.

Tùy chỉnh
Danh sách chương