Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1qPyzlATCb

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 11

11.

Trong phòng suite khách sạn, ba tôi trực tiếp mở ra bản kết quả xét nghiệm ADN do Tống Cảnh Xuyên làm ở một cơ sở bình thường trong nước.

Báo cáo hiển thị rõ ràng: xác suất quan hệ huyết thống giữa tôi và bố mẹ nhà họ Tống lên tới **99.99%**.

“Cảnh Xuyên,” gương mặt ba tôi u ám đến đáng sợ, “giải thích đi.”

Cổ họng Tống Cảnh Xuyên trượt lên xuống một cách khó khăn:

“Ba… con chỉ là… không muốn ba mẹ mừng hụt. Cho nên mới định đưa em gái đến phòng thí nghiệm Gene ở Thụy Sĩ để kiểm tra lần cuối…”

“Đó là lý do con nói với ta, hoàn toàn không có tin tức gì về con gái ta à?”

“Ba, mẹ… là do con quá thận trọng, con sai rồi! Nhưng hai người vừa mới trở về nước, sao lại có được bản báo cáo này?”

“Tất nhiên là do con đưa cho ba mẹ rồi!” Tôi cắt lời, gương mặt vô tội, “Nếu không nhờ con liên hệ được phòng thí nghiệm Gene ở Thụy Sĩ, thì con cũng không biết…”

Tôi cố ý dừng lại một chút rồi tiếp, “Thì ra một bản báo cáo quan trọng như vậy, anh trai lại luôn giấu không cho ba mẹ biết!”

Sắc mặt Tống Cảnh Xuyên lập tức biến đổi: “Em làm sao mà biết đến Gene?”

Tôi chớp mắt, tùy tiện bịa: “Hồi lớp 10, em từng tham gia trại hè sinh học quốc tế, có đến Gene tham quan.”

“Lúc đó nghe giáo sư nói, Gene có liên quan đến nhà mình, nên em mới nghĩ, đánh cược một lần cũng chẳng mất gì!”

Mặt Tống Cảnh Xuyên tái mét vì tức.

Hẳn anh ta hận không thể bóp c/h/ế/t chính mình vì đã lơ là cảnh giác với tôi.

Dù gì thì xét nghiệm ADN cũng đã xong, tôi chỉ là một cô bé mười tám tuổi, không hề tỏ ra có dã tâm gì.

Sao có thể ngờ tôi lại có tâm cơ đến vậy?

Kiếp trước, tôi bị nhốt ở Thụy Sĩ, trong tay không một xu, lại bị anh ta kiểm soát chặt chẽ, căn bản không tiếp cận được bất kỳ ai trong phòng thí nghiệm Gene.

Nhưng ở kiếp này, tấm thẻ đen mà anh ta tự tay đưa tôi, lại trở thành con dao đ/â/m ngược vào lưng anh ta.

Tôi đã dùng khoản tiền đó nhờ cô Lý giúp liên hệ với giáo sư Smith của Gene, giải thích rõ hoàn cảnh, nhờ họ kết nối với cha mẹ tôi – những người đã nhập cư từ lâu.

Nếu không có bước đi đó, sao ba mẹ tôi có thể phản ứng nhanh chóng và xuất hiện đúng vào ngày tôi công bố điểm thi?

Tôi quay sang ba mẹ:

“Anh ấy luôn không cho con liên lạc với hai người, nên con đành phải đi đường vòng.”

“Ba, mẹ… hai người sẽ không trách con chứ?”

Mẹ tôi ôm mặt khóc nức nở: “Con gái của mẹ, sao ba mẹ lại trách con được? Không ngờ con lại xuất sắc như vậy, còn thi đỗ thủ khoa!”

“Thì ra ba mẹ cũng thích bất ngờ giống con, chỉ tiếc là… anh ấy luôn cản không cho con dự thi đại học, con phải lén lút đi thi đó—”

“Cái gì?” Ba tôi giận dữ: “Chẳng phải ta đã dặn, nếu tìm được em gái con, nhất định phải để con bé thi xong đại học, không cần biết kết quả ra sao, tuyệt đối không thể để công sức suốt bao năm qua của con bé uổng phí! Con coi lời ta là gió thoảng bên tai à?!”

Sắc mặt Tống Cảnh Xuyên trắng bệch: “Ba, con chỉ là lo lắng—”

“Lo lắng cái gì?” Giọng ba tôi run rẩy vì tức, “Lo Nam Chi thi tốt quá, phá hỏng kế hoạch của con?”

Tôi liền tiếp lời: “Anh ấy từng nói… con cháu nhà họ Tống thì không cần phải chen chân vào kỳ thi chọn lọc tầm thường như thế này…”

“Nói bậy!” Ba tôi nổi nóng thật sự, buột miệng chửi tục, “Ông nội con, rồi đến ta, đều từng tham gia kỳ thi đại học. Đó là ký ức quý giá nhất của người TQ, là thứ tiền không thể mua được!”

Ông nắm chặt lấy tay tôi: “Đi, bây giờ ta đưa con đi phỏng vấn, để mọi người biết thiên kim nhà họ Tống là ai, có năng lực thế nào!”

Ba tôi là người từng trải, tôi làm đến mức này, ông tất nhiên đã nhìn thấu lòng dạ sói của Tống Cảnh Xuyên.

Ông lập tức rút điện thoại gọi cho luật sư:

“Ngay lập tức đóng băng toàn bộ quyền hạn của Tống Cảnh Xuyên.”

Trước khi rời đi, tôi liếc nhìn Tống Cảnh Xuyên đang ngồi sụp dưới đất, khuôn mặt không còn chút huyết sắc.

“À, đúng rồi anh à—người mà anh sắp xếp để giúp Tống Vãn Nguyệt gian lận trong phòng thi…”

Tôi giơ điện thoại lên lắc lắc.

“Vừa bị ủy ban kỷ luật đưa đi rồi.”

Kiếp này—

Tất cả những gì các người đã nuốt, tôi muốn các người phải *ói ra đầy đủ, cả gốc lẫn lãi*.

Tùy chỉnh
Danh sách chương