Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3fuluph5xE

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 10

Tính theo lịch, còn mấy ngày nữa là kỳ nghỉ.

Tôi ở quanh khu trường chờ mấy hôm, cuối cùng đợi ngày nhập .

Tôi biết phần thời khoá biểu của , liền chọn đúng tiết đại cương hơn trăm sinh viên để ra tay.

Canh đúng lúc tan , tôi xông thẳng vào lớp.

à!”

Tôi nắm lấy cánh tay nó, vừa khóc vừa gào lên.

“Chị… chị đã gặp nhà Vân rồi, mẹ hắn sống chết không chấp nhận , em còn kịp, nhanh phá !

Người ta nói rồi, dù em sinh không nhận, Vân sau lấy vợ giàu thế lực, nhà họ không coi bọn mình ra cả!

Chị cực khổ kiếm tiền em ăn , là mong em sống tử tế, đàng hoàng. Chị sao chịu nổi cảnh em bị nhà họ giày vò vậy?

Vì tương lai của em, tuyệt đối không thể giữ …”

Tôi thao thao bất tuyệt, trút đậu ra chõ, kể toạc ra chuyện mang thai với Vân .

Ánh mắt xung quanh lập tức trở nên vô cùng kỳ quái.

Kiếp trước, giấu chuyện suốt cả thời đại .

Đợi bụng lớn rồi chuyển ra ngoài thuê trọ. ấy đúng mùa đông, mặc đồ dày, bụng không lộ rõ, nên phát hiện ra.

trẻ ra đời, nó trắng trợn nói với người ta là tôi đẻ, không nghi ngờ .

Sau nó ra trường, làm ổn định, tôi ngỏ ý đưa trả nó.

Kết quả, giận dữ từ chối, còn lớn tiếng trách móc tôi:

“Chị sống không nổi định kéo em xuống à?”

“Mang theo con ngoài giá thú vậy dám cưới em?”

Tôi đó đã là bà cô già đầu, thể lấy , còn bị nó nói là:

“Loại gái ế chị, con nuôi dưỡng già là may mắn, còn đòi cái nữa?”

“Em chưa bắt chị trả tiền nuôi con đã là rộng lượng lắm rồi, chị còn lợi dụng con để moi lợi hả?”

Tôi ấy chỉ đơn thuần nghĩ, thằng còn nhỏ, nếu thể trở với mẹ ruột từ sớm, tình cảm sẽ bồi đắp tốt hơn.

Tôi không hề ý đòi hỏi , thậm chí còn tiếp tục chu cấp tiền nuôi nó, vì đó là cháu ruột tôi.

Tôi vừa nuôi con giúp nó, vừa gửi phí, sinh hoạt phí đều đặn.

Vậy mà nó không hề nhớ ơn, chưa từng nói câu cảm ơn, thậm chí còn lợi dụng chuyện đó để cắt đứt quan hệ.

Mãi sau , thằng cháu lớn lên, quay về bên Vân , lúc ấy mới nhớ con từng vứt tôi.

Trong mắt nó, tôi khác nào bảo mẫu không công, , .

Tôi hi sinh mình vì họ, đổi nổi lấy lời tử tế.

con người vậy…

Tôi không còn lý do để phải vì nó mà tính toán nữa.

Tùy chỉnh
Danh sách chương