Lý tưởng nhân sinh của Nguyễn Tiểu Đường vô cùng giản dị, mộc mạc – mở một tiệm bánh ngọt nhỏ xinh của riêng mình. Tiệm chẳng cần lớn, cứ kê ngay mặt tiền đường là được, mỗi ngày bán ít bánh quế hoa, bánh hạnh nhân giòn, bánh hoa sen cuộn do chính tay nàng làm, nhìn thực khách đến lui đều ăn uống mãn nguyện, thế là nàng cũng thỏa lòng rồi.
Nàng đã dành dụm tiền riêng được ba năm vì mục đích này, thậm chí còn nghĩ sẵn tên tiệm là “Tiểu Đường Ký”.
Thế nhưng, ngay lúc nàng đang mơ màng vạch ra đại kế khai trương, đến cả kiểu chữ bảng hiệu cũng đã chọn xong, một tiếng sét đánh ngang tai bỗng giáng xuống, nghiền nát giấc mộng của nàng đến cháy khét.
Thúc phụ của nàng, kẻ đam mê cờ bạc đến quên cả trời đất, vì trả nợ, lại dám gói ghém nàng, mạo danh đường tỷ ốm yếu bệnh tật của nàng, nhét vào kiệu hoa đi Kinh thành.
Điểm đến – Trấn Bắc Phủ Tướng quân.
Công dụng – Xung hỉ cho vị tướng quân “Sát Thần” vốn nửa sống nửa chếc sau khi trở về từ chiến trường Bắc cảnh.