1
Năm Vĩnh An thứ 17, để chúc mừng Thái tử nam hạ trị thủy thành công, bệ hạ đặc biệt mở yến tiệc Bách Hoa.
Ta nhìn muôn hoa khoe sắc rực rỡ trước mắt, hương thơm ngào ngạt len lỏi vào khứu giác, tất cả những điều này không ngừng nhắc nhở ta.
Ta thật sự đã quay về rồi.
Quay lại năm Vĩnh An thứ 17, khởi đầu cho cơn ác mộng cả một đời của ta.
Chân bước hư phù, loạng choạng tiến về phía yến tiệc, không ngờ lại đụng phải một người.
Đang định mở miệng nói lời xin lỗi thì chợt một thanh âm lạnh lùng vang lên trên đỉnh đầu: “Trưởng nữ nhà họ Sở lại thích lao vào lòng người khác đến vậy sao?”
Người trước mắt thân hình cao gầy tựa ngọc được gọt dũa, song dù quanh thân mang theo phong thái thanh nhã cũng không thể che giấu được oán độc nồng đậm nơi đáy mắt lúc này.
Đây chính là thế tử An vương – Mục Bắc Hàn khi còn niên thiếu.
Nhìn thấy ánh mắt ngập tràn hận ý của hắn, tim ta bỗng run lên, cổ họng cùng bụng dưới cũng theo đó đau nhói.
“Lần này, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi toại nguyện.”