Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Giây phút đó, y không còn là vị công tử được nuông chiều , đã trở thành người có thể gánh vác cả đời ta.

Một lúc lâu sau, Thẩm Kim Hải khẽ nói:

“Tố Ngọc, chuyện thân phận của nàng, ta sẽ giải quyết.”

Ta lắc đầu:

thân phận của ta vẫn nằm trong tay Tần nhân, e rằng bà ta sẽ không dễ dàng buông tha cho ta.”

Y ta bằng ánh mắt kiên định:

“Nàng có tin ta không?”

Ta khẽ đáp:

“Tin.”

“Vậy thì hãy đợi ta.”

11

hôm sau, ta nói nha hành có người đến Dương phủ, báo rằng dấu triện dầu trên khế ước thân phận của nô bộc đã bị phai màu, sợ rằng sau này sẽ có kẻ lợi dụng kẽ hở để trốn khỏi nhân.

Tần nhân lo lắng hỏi:

“Phải sao bây giờ? Những nô bộc này đều là ta dùng bạc thật mua về, quan phủ không thể không thừa nhận được!”

Tên nha hành để lộ hàm răng đầy vết ố vàng, nói:

nhân yên tâm, phải ta đã đến đây ngay lập tức sao? Chúng ta sẽ đóng lại quan ấn cho kế ước thân phận, dù có là một con muỗi cũng đừng mong bay ra khỏi Dương phủ.”

vậy, Tần nhân rốt cuộc cũng yên giao toàn bộ thân phận khế của hạ nhân trong phủ cho nha hành, khách sáo tiễn ra .

lúc đó, trong sảnh tiếp khách, Thẩm Kim Hải đang ngồi đối diện Dương , vui vẻ nhau thưởng trà.

Y nâng chén trà lên, nhàn nhã nói:

“Dương phong nghiêm cẩn, Kim Hải chỉ mong có thể sớm đón Tam tiểu thư về phủ.”

Dương vuốt chòm râu, lớn:

“Hiền tế khách khí , nha đầu nhà ta bị chiều hư mất , cũng chỉ có con chịu trúng nó thôi. Sau này còn mong Giả nhân dạy dỗ nhiều hơn, đừng để ta mất , ha ha ha…”

Thẩm Kim Hải mỉm , trong lại nghĩ, người ta để mắt tới vốn không phải nàng ta.

Y tiếp tục:

“Mẫu thân ta có dặn dò, mùng tám tháng sau là tốt, không biết Dương có tính toán gì không?”

Dương vừa thì lập tức vui mừng xoa râu:

“Đúng là tốt! Hôn sự các con sớm định xuống khiến ta cũng yên tâm hơn.”

12

Ở một nơi khác, Dương Kỳ Thư sau khi biết tin hôn kỳ bị đẩy sớm lên thì tức giận đập phá hết đồ đạc trong phòng.

“Ta không muốn gả đến Hầu phủ! Nếu ta thật sự gả , vậy còn Thừa thì sao? Ngươi mau tìm chàng ấy, ta có chuyện muốn hỏi!”

Ta vừa giả vờ an ủi Tam tiểu thư vừa đáp lời.

khi Triệu Thừa vào phủ, ta dặn lần :

“Đừng quên lời ngươi đã hứa với ta.”

nghiêm túc gật đầu, đắc ý bước vào phòng Tam tiểu thư.

Ta nép cửa sổ cẩn thận lắng từng lời, sợ bỏ sót bất kỳ chi tiết nhỏ nào.

Dương Kỳ Thư vừa thấy Triệu Thừa liền nhào vào khóc lóc thảm thiết:

“Thừa , ta không muốn lấy Thẩm Kim Hải! từng ta mất ở hội Quan Điểu, bây giờ còn nói với phụ thân để đẩy nhanh hôn kỳ, nhất định là hắnđã biết chuyện của chúng ta nên muốn sớm đưa ta vào Hầu phủ để từ từ hành hạ ta! Đây phải ép ta vào chỗ c/h/ế/t sao?”

Ta thực sự không hiểu, tư duy của Dương Kỳ Thư sao có thể kỳ lạ đến mức này?

Triệu Thừa thở dài, dịu giọng nói:

“Kỳ Thư, chỉ trách ta chỉ là một thư sinh nghèo hèn, không thể cho nàng cuộc sống phú quý. nàng có bằng ta cao chạy xa bay, một đôi uyên ương phiêu bạt giang hồ không?”

Tam tiểu thư nghẹn ngào đáp:

nếu ta đithì Dương phủ phải sao? Phụ mẫu ta phải sao? Họ sẽ thân bại danh liệt mất!”

Triệu Thừa vuốt ve tấm lưng mềm mại của nàng ta, thì thầm:

“Nàng quên mất còn có nha Tố Ngọc sao? Chỉ cần để nàng ta thay nàng xuất giá, sau đó diệt trừ nàng ta thì phát hiện ra cả. Như vậy, có thể trách tội chúng ta đây?”

tiếp tục dụ dỗ:

“Nhớ mang theo toàn bộ đồ đáng giá, chúng ta sẽ đến một nơi mới để bắt đầu lại từ đầu.”

đến đây, ta suýt nghiến nát cả răng.

Kiếp , họ cũng bàn bạc hãm hại ta như thế này sao?

lẽ mạng của một nha như ta lại thấp kém đến mức bị người khác tùy ý sắp đặt số phận?

Không!

Ta nhất định sẽ để họ phải nếm đủ hậu quả!

họ muốn bỏ trốn?

Vậy thì ta sẽ giúp họ được như ý!

Đến tận đêm, khi Tần nhân đến thúc giục thì Triệu Thừa mới bịn rịn rời khỏi viện sen.

13

Dương Kỳ Thư như biến thành một người khác, càng càng đối xử tốt với ta.

Có bánh ngọt mới ra lò thì chia cho ta một phần.

Vải vóc mới đến cũng cắt thêm một đoạn cho ta may y phục.

Chỉ trong thời gian ngắn, ta đã trở thành người được sủng ái nhất trong viện.

Những nha , bà tử từng khinh thường ta, bây giờ nấy đều thay đổi thái độ, liên tục tâng bốc nịnh nọt.

Nếu là kiếp , ta hẳn sẽ cảm thấy trời xanh có mắt, cuối Tam tiểu thư cũng thấy trung thành của ta.

ta đã sống lại một lần, biết rõ nàng ta chỉ muốn dùng cái c/h/ế/t của ta để đổi lấy tự do của chính mình.

Chỉ tiếc, họ không xứng đáng có được tự do.

Ban đêm, Thẩm Kim Hải vẫn như thường lệ đến tìm ta.

Y nói:

“Ta đã bố trí chướng ngại trên đường chạy trốn của họ, nếu muốn thì chỉ có thể vòng qua khu rừng hoang vắng không một bóng người.”

Ta hài nở nụ :

“Nếu không một qua lại, vậy cho dù có xảy ra chuyện gì cũng hay biết.”

Thời gian trôi qua nhanh chóng, đại hôn đã đến.

Dương phủ giăng đèn kết hoa, náo nhiệt rộn ràng.

Dương Kỳ Thư vẫn như kiếp gọi ta vào nội thất, nói không ít lời dịu dàng ngọt ngào với ta.

đáng tiếc, ta đã không còn là một nha mặc người đùa bỡn .

Không, ta thậm chí còn không phải nha – bởi vì khế ước thân phận của ta đã sớm bị Thẩm Kim Hải đổi thành lương dân.

Ta kiềm chế nỗi ghê tởm trong , gượng nói:

“Tiểu thư phải mau chóng lên đường, Triệu công tử đã đợi bên lâu , xin tiểu thư nhanh chóng chàng rời , nếu còn chậm trễ sợ sẽ không kịp.”

Dương Kỳ Thư thoáng hiện vẻ nghi ngờ:

“Sao ngươi biết Thừa đang ở ?”

“Khi nô tỳ vào đây thì đã đứng chờ sẵn cổng . Chuyện ở đây, nô tỳ sẽ xử lý ổn thỏa, tiểu thư mau .”

Tam tiểu thư nửa tin nửa ngờ bước ra , thấy bên cạnh Triệu Thừa có vài hán tử cao lớn, lúc này mới an tâm.

Nàng ta nghĩ rằng, cho dù họ thì ta cũng sẽ bị những người này khống chế.

nàng ta đâu hay biết, những người đó đều đã bị Thẩm Kim Hải tráo đổi thành người của y.

Bên , Chương ma ma lớn tiếng gọi:

“Mời tiểu thư nhanh chóng trang điểm, tân lang đã xuất phát từ Hầu phủ !”

Trong mắt Tam tiểu thư thoáng hiện vẻ hoảng loạn.

Triệu Thừa liếc một trong những hán tử kia, sau đó vội vàng kéo nàng ta chạy ra hậu viện.

Ta ngồi trong đại sảnh, mấy hán tử bị bỏ lại, khẽ nhếch môi phân phó:

“Canh chừng cổng chính, không cho bất cứ vào.”

“Rõ!”

14

mấy chốc, ta đã khoác lên người bộ hỷ phục.

vào đồng gương đồng, ta nhận ra bộ y phục này vừa vặn đến mức như thể được may riêng cho ta.

Lần này, ta sẽ sống vì chính mình, không còn là vật hi sinh thay thế cho bất cứ .

Kiệu hoa tiến vào Dương phủ, ta phủ khăn voan đỏ, dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người, ta bước qua chậu than, lên kiệu hoa.

Dọc đường , tiếng trống nhạc vang dội, ta cứ thế rộn ràng tiến vào Hầu phủ.

Thẩm Kim Hải nắm tay ta bước vào chính sảnh.

nhân của Hầu phủ an tọa trên ghế vị, đúng lúc chúng ta chuẩn bị dâng trà, Lưu ma ma bên cạnh Giả nhân bất ngờ cất tiếng.

thân nói, sau lưng Tam tiểu thư có một vết bớt hình rắn là điềm lành, không biết có thật không?”

Bà ta đang thăm dò thân phận của ta, cũng là muốn cho ta một đòn phủ đầu.

Ta hành lễ, bình thản nói:

phụ mẫu, tân nương xin được nói vài lời.”

“Lưu ma ma, ta không biết bà điều này từ đâu, bàn luận về tử, bà nói xem đáng bị tội gì?”

Ta tiếp tục nói một cách mạnh mẽ:

“Dù ta chưa thành lễ bái đường, chưa chính thức thành tử của bà, dù sao ta cũng là khách quý của phủ này, bà có biết quy tắc tiếp khách không?”

Lưu ma ma không ngờ ta không hề giống với lời đồn, ngược lại còn ăn nói rõ ràng, lý lẽ sắc bén khiến bà ta nhất thời hoảng loạn:

thân không có ý đó… chỉ là quan tâm đến vận mệnh của nhân, nên nhất thời sốt ruột, lỡ miệng thôi…”

Ta nhạt:

“Bà quan tâm đến vận mệnh nhân sao không hỏi riêng ta lại cố tình nói tất cả mọi người? Đây là đang rắp tâm mất ta sao?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương