Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUhxJbJDsc

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Lâu Khí hai tay gắt gao kìm chặt cánh tay ta, cố gắng lay động để ta hiểu được mạch não của hắn.

Ta khẽ nhíu mày.

Chuyện này thì có liên quan gì đến việc ta dậy sớm làm bánh mè đen?!

Thừa dịp hắn sơ hở, ta khẽ khuỵu xuống rồi mạnh tay hất mạnh cánh tay, thuận lợi thoát khỏi sự khống chế của hắn, lùi lại vài bước giữ khoảng cách an toàn, khoanh tay nhìn hắn với ánh mắt cảnh cáo –

Tránh xa lão nương ra.

“Nhứ Nhứ, ngươi!”

“Cái tên đó là thứ ngươi có thể gọi sao?”

Chưa đợi Lâu Khí lên tiếng, từ xa ta đã nghe thấy tiếng gầm gừ the thé đầy giận dữ của tiểu nhân Q phiên bản Ma tôn.

Thanh âm the thé đầy phẫn nộ lúc này khiến tim ta khẽ run lên.

Không hiểu sao ta có chút hoảng loạn.

Cảnh tượng này, hình như, có lẽ, có thể còn được gọi là –

Tu la tràng?

8

Ta không biết phải hình dung cảm giác hiện tại của mình như thế nào, nếu phải nói thì có lẽ hơi giống cảm giác cấp bách khi đang cãi nhau tay đôi với con chó khác trên phố rồi bị chủ nhân bắt gặp.

“Lâu chân nhân, xin thận trọng lời nói.” Ma tôn vẫn giữ vẻ cao quý lạnh lùng, thần thái ung dung nhìn Lâu Khí đang có ý định đội nón xanh cho hắn.

Trái ngược với hắn là tiểu nhân Q phiên bản Ma tôn đang xù lông bên cạnh, cả người bé nhỏ tức giận đến mức sắp biến thành quả hồ lô rồi, hai bên tóc đã rụng hết chỉ còn trơ lại phần giữa dựng đứng lên trời, răng hàm sau cũng sắp nghiến nát: “Lão cẩu kia, dám sờ vào nữ nhân của lão tử ta #%#¥……#¥%……”

Tóm lại, chửi rất tục tĩu.

Ta khẽ kéo tay áo hắn, vốn định mượn cơ hội cọ cọ vào chỏm tóc của tiểu nhân Q phiên bản Ma tôn để hắn bình tĩnh lại.

Nhưng trong mắt Lâu Khí, cả người ta gần như đang treo lơ lửng trên người Ma tôn rồi, thậm chí còn muốn đưa tay ôm lấy cổ hắn, giữa thanh thiên bạch nhật làm chuyện dâm tà.

“Thời Tự!”

Khi hắn giận dữ gọi tên ta, Ma tôn theo bản năng che chắn ta ra sau lưng, không hề để ý đến hành động nhỏ vừa rồi của ta.

Ma tôn cứ như vậy nhìn vị đại sư huynh trước mặt, không nói gì, chỉ là ánh mắt thoáng qua vẻ vui sướng đã khơi dậy cơn giận dữ khó kìm nén trong lòng.

Lâu Khí lúc này cũng không chắc lời Tô Uyển Nhiên nói là thật hay giả nữa.

Chẳng lẽ, Thời Tự thật sự là vì si mê Ma tôn nên mới chủ động thay Tô Uyển Nhiên gả vào Ma Tông sao?

9

Lúc này ta hoàn toàn không có tâm trí nào để quan tâm đến việc Ma tôn và Lâu Khí có đánh nhau hay không.

Bởi vì tiểu nhân Q phiên bản Ma tôn mặt đỏ đến mức sắp chín rồi.

“Ư ư ư – nương tử, nương tử sờ ta rồi! Nương tử sờ ta rồi!”

“Ta bị sờ rồi a a a a!”

Ta thấy Ma tôn giấu tay ra sau lưng nắm chặt thành quyền.

Đây là động tác mà người ta thường làm khi căng thẳng.

“Thời Tự.” Lâu Khí trầm giọng gọi một tiếng, “Ta sẽ không bỏ rơi ngươi. Tông môn cũng vậy.”

Ta kỳ lạ nhìn hắn một cái.

Tông môn đương nhiên sẽ không bỏ rơi ta.

Nhưng chuyện đó thì liên quan gì đến hắn?

Từ khi Lâu Khí còn nhỏ được trưởng lão tông môn nhặt về, lời lẽ của hắn đã rất kỳ lạ, hễ mở miệng ra là lại nói với ta “Sau này ta sẽ bảo vệ ngươi cả đời”.

Rồi, quay ngoắt đi câu nói đó lại dành cho tiểu sư muội còn nhỏ hơn cả ta, Tô Uyển Nhiên.

Câu nói đó, trong miệng hắn dường như tất cả các tiểu sư muội đều có thể sở hữu.

Nhưng đó không phải là điều ta muốn.

Dõi mắt theo bóng lưng Lâu Khí rời đi, ta quay đầu nhìn về phía Ma tôn vẫn còn đang ngây người tại chỗ.

Tiểu nhân Q phiên bản Ma tôn vẫn còn đang lắp bắp gọi “nương tử”, còn Ma tôn bản thể thì trong mắt hiếm thấy xuất hiện một tia ngơ ngác.

Có chút giống con mèo ngốc mà mẫu thân ta nuôi.

Ta kiễng chân vỗ vỗ vai hắn, Ma tôn hoàn hồn đồng tử chợt co rụt lại, hồi lâu sau mới khẽ nói một câu: “Trở về thôi.”

Còn tiểu nhân Q phiên bản Ma tôn bên cạnh hắn thì lại rụng thêm một mảng tóc.

Quá hưng phấn, tự nhổ trụi.

10

Hôm đó ta vẫn không làm được bánh mè đen.

Bởi vì Lâu Khí rời đi không lâu sau, người của tông môn đã đến.

Người đến vẫn là phụ thân ta.

“Tôn thượng, hôm nay lão hủ đến đây là để thương nghị việc cùng nhau đối phó yêu tộc.” Phụ thân ta kín đáo nháy mắt với ta. Ta hiểu ý định chuẩn bị xoay người rời đi, lại bị Ma tôn nhẹ nhàng khoác vai kéo đến vị trí chủ tọa.

“Tông chủ thấy thế nào?”

Ma tôn vô cùng tự nhiên rót trà, tùy ý nhưng không thất lễ đưa đến bên tay phụ thân ta.

Phụ thân ta thấy ta ngồi ở vị trí chủ tọa, hai mắt trợn tròn suýt chút nữa lồi ra ngoài.

“Thấy thế nào? Lão phu – đương nhiên là dùng, mắt, để, xem.”

Những chữ phía sau, gần như là nghiến răng nghiến lợi mà thốt ra.

Dù sao thì lúc trước ta đứng lên nói muốn gả vào Ma Tông, phụ thân ta đã tức giận đến nỗi bóp nát cả bộ ly lưu quang mà ông yêu thích nhất.

“Ồ.” Ma tôn khẽ đáp một tiếng, không tiếp tục nói nữa.

New 2

Tùy chỉnh
Danh sách chương