Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/40UTa763ra
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tiểu nhân Q phiên bản Ma tôn lại không ngừng lẩm bẩm bên cạnh ta.
“Xong rồi xong rồi xong rồi, nhạc phụ đại nhân nổi giận rồi, nhưng nhạc phụ đại nhân vì sao lại giận? Chẳng lẽ là do kiểu tóc của ta quá xấu? Hay là ta chưa rót cho nương tử hai chén trà?”
Ta đứng bên cạnh liếc mắt nhìn tiểu nhân Q phiên bản Ma tôn đang sợ hãi đến mức sắp mất màu, suýt chút nữa bật cười thành tiếng.
“Uống trà.” Quả nhiên, Ma tôn đang đơ người ra ngơ ngác rót cho ta chén trà thứ hai.
“Choang –”
Chiếc chén trà trên tay phụ thân ta.
Vỡ tan.
11
Sau khi phụ thân ta bóp nát bốn chiếc chén trà, hai người cuối cùng quyết định ba ngày sau sẽ phái binh ra biên giới.
“Tôn thượng, Nhứ Nhứ xin nhờ ngài chiếu cố.”
“Đây là bổn phận của ta.”
Khi phụ thân ta sắp rời đi, ông kéo ta sang một bên, nhét vào tay ta sáu bảy cái la bàn bảo mệnh.
“Nhứ Nhứ, ta thấy Ma tôn này mặt người dạ thú không phải là thứ tốt lành gì, con cầm lấy những thứ này, có chuyện gì không ổn thì cứ dùng bạo phá phù mà nương con cho, oanh tạc hắn cho ta.”
Ta thuần thục gật đầu, nhét xấp dày la bàn bảo mệnh vào kho quân nhu trong tay áo Càn Khôn.
Sau khi phụ thân ta rời đi, Ma tôn vẫn ngồi bất động trên ghế hồi lâu.
Tiểu nhân Q phiên bản Ma tôn cũng vậy, khoanh chân lơ lửng giữa không trung như đang suy nghĩ chuyện gì đó rất lớn.
Ta chán đến cực điểm, liền chống cằm trên bàn ngắm hắn từ đầu đến chân—từ chiếc mũ phượng tử kim lấp lánh trên đỉnh đầu, cho đến đôi giày đạp mây thêu chỉ vàng dưới chân. “Hôm nay, ta ngủ phòng nàng.”
Ta kinh ngạc nhìn hắn, tựa như nghe được một bí mật kinh thiên động địa nào đó.
Dù sao thì theo những gì ta tiếp xúc trong hai ngày qua, Ma tôn cao cao tại thượng sao có thể hạ mình làm chuyện trái với lời hắn đã nói “Ta sẽ không chạm vào nàng”.
“Đừng hiểu lầm.” Ma tôn cố gắng giải thích, “Hôm nay Lâu chân nhân –”
Ta tiếp tục nghiêng đầu nhìn hắn.
Ma tôn nghẹn lời, khẽ mím môi rồi lặp lại:
“Tóm lại, hôm nay ta ngủ phòng nàng.”
Ma tôn quay đầu đi, tránh ánh mắt của ta.
Chỉ có tiểu nhân Q phiên bản Ma tôn đầu trọc dựng người lên học vượn đấm ngực kêu –
“Ngủ! Ngủ! Ngủ!”
12
Đêm đó, ta ngủ say như chết.
Chỉ là sáng sớm tỉnh dậy, phát hiện tiểu nhân Q phiên bản Ma tôn mọc thêm một đôi tai thỏ, cùng một cái đuôi thỏ, đang nằm bò bên gối ta không ngừng “ư ư ư”.
Sao một đêm không gặp đã biến thành yêu quái rồi?
“Tỉnh rồi?”
Không biết có phải ảo giác hay không, giọng Ma tôn hình như rất mệt mỏi, thậm chí có thể nói là suy yếu.
“Đêm qua mọi chuyện đều ổn.” Hắn đứng dậy, “Hôm nay ta phải đi điểm binh, nàng ở trong tông môn đừng chạy loạn.”
Nói xong, Ma tôn liền rời đi.
Nhưng trạng thái hôm nay của hắn rõ ràng không đúng, ra cửa chân tay đi cùng một bên. Hơn nữa trạng thái của tiểu nhân Q phiên bản Ma tôn cũng rất kỳ lạ, tinh thần uể oải không nói, còn mọc thêm đôi tai thỏ!
Càng kỳ lạ hơn là, ta liên tiếp hai ngày đều không thấy bóng dáng Ma tôn đâu, hắn ở trong tông môn giống như bốc hơi vậy, không để lại chút dấu vết nào.
Đến tận ngày trước khi phải ra biên giới, nỗi bất an trong lòng ta đạt đến đỉnh điểm.
Bất chấp sự ngăn cản của thị vệ ngoài cửa, ta xông thẳng vào phòng ngủ của Ma tôn.
Trên giường không có.
Trên bàn cũng không có.
Trong chăn không có.
Dưới gầm giường cũng không có.
Cả tông môn gần như bị ta lật tung lên rồi, đến một sợi tóc của Ma tôn cũng không tìm thấy.
Khoan đã, sợi tóc?
Ta nhặt lên một nhúm lông tơ màu trắng trên nệm, khẽ xoa xoa.
Hình như là lông của động vật nhỏ?
Theo những sợi lông tơ rải rác xung quanh, ta vén một góc chăn đang phồng lên.
Rồi, cuối cùng cũng tìm thấy –
Con thỏ của Ma tôn?
13
Con thỏ lông xù đạp chân muốn chui vào lòng ta, không cho chui thì lại quanh quẩn xung quanh ta, hai chân trước không ngừng cào cào vào tay áo ta.
Vừa cào ta vừa tự nhổ lông mình.
Thấy nó sắp biến thành một cây bồ công anh trụi lông, ta vội vàng nhấc nó lên treo lơ lửng giữa không trung.
Bị tư thế này làm cho khó chịu, nó đạp chân muốn nhảy xuống, lại bị ta nhanh tay lẹ mắt dùng chăn quấn thành một cục tròn.
Con thỏ bị khống chế khó khăn giương nanh múa vuốt giãy dụa, trong lúc đó còn không quên mở đôi mắt long lanh, dùng cằm cọ vào mu bàn tay ta.
Cảnh tượng này sao mà quen thuộc quá.
Ta một tay giữ chặt con thỏ, một tay nhẹ nhàng vuốt ve lông nó để an ủi.
Một người một thỏ giằng co gần nửa canh giờ, con thỏ cuối cùng cũng yên tĩnh lại.
Ta cũng theo đó mà thở phào một hơi, buông chăn ra, lộ ra bên trong một mớ hỗn độn.
Ta dùng chăn quây tròn lại bọc nó vào bên trong, cố gắng tạo cho nó cảm giác an toàn, tiếp tục tiến hành “kế hoạch tìm Ma tôn” của mình.
New 2