Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi nổi : “Quý Ngôn Sơ có anh quản quá rộng không?”
Mặt Quý Ngôn Sơ nhất thời đen hơn cả bóng đêm bên ngoài. Anh tôi, muốn nói lại thôi. Cuối cùng không phân biệt vui nói một câu: “Câm miệng ăn cơm.”
Tuy rằng quen Quý Ngôn Sơ nhiều năm vậy, tôi vẫn sợ hãi bộ dáng nổi của anh.
Im lặng ăn cơm xong. Quý Ngôn Sơ tôi về nhà.
nháy mắt rời , cổ bị giữ chặt. Tôi kinh ngạc quay lại. Quý Ngôn Sơ cúi , thần sắc không thấy rõ lắm, rầu rĩ nói: “Nếu nhà họ Bạch tìm em gây phiền toái, tới nói tôi.”
Tôi: “…?”
Tôi tránh anh ra: “Tôi sẽ liệu mà .”
Nói xong xoay người lên lầu.
Đêm đã khuya, cha mẹ đã ngủ cả rồi, vẫn để lại đèn tôi ở cửa trước. lòng ấm áp. Tôi càng cảm thấy nhà họ Bạch đáng .
Tôi phòng ngủ, ánh mắt ra ngoài cửa sổ. Quý Ngôn Sơ đang tựa cạnh , không đang suy nghĩ gì.
nhận ra tầm mắt của tôi, anh chậm rãi ngẩng . Tôi hoảng sợ, tiện kéo rèm cửa sổ kéo lại, che trái tim đập “thình thịch” vì rung .
Tôi tự nhủ: [Đừng tự mình đa tình, anh ấy thích . Lúc học trung học thư tình .]
10
Tôi bị điện thoại di đánh thức.
Mơ màng nhấc điện thoại lên. Giọng cô trợ lý run rẩy: “Cố tổng, nghệ sĩ hủy hợp đồng ngày hôm qua nửa đêm đã đăng weibo nói rằng của chúng ta chép ý tưởng, ác ý chấm dứt hợp đồng, đã bị lên search rồi.”
Điều này tôi tỉnh cả ngủ.
Ngồi dậy khỏi giường, tôi ra lệnh một cách có trật tự: “ tốt công tác giải thích bên A. Tung camera cuộc nói chuyện Trương Dao ngày hôm qua ra, cả hợp đồng dự phòng trước.”
“Cố tổng, search…”
Tôi cười và nói: “Tạm thời đừng lo lắng về điều đó”.
Tôi sẽ Bạch Du , đứng càng cao, ngã càng đau.
“Bây giờ tôi sẽ công ty.”
xuống dưới lầu, lại bất ngờ thấy bóng dáng quen thuộc.
“ anh lại ở chỗ này?”
Tôi mặt Quý Ngôn Sơ, cảm thấy có chuyện gì muốn nói ra.
“Tôi em .”
“Tôi , không tiện đường anh.”
Anh tôi thật sâu: “Anh em .”
“.”
Từ mà chối nữa là bất lịch sự.
“Tôi đã xem tin tức.” Quý Ngôn Sơ một lái , vẻ mặt trang nghiêm nói.
Tôi vội vàng xử lý tin tức, gật có lệ: “Ừ.”
Quý Ngôn Sơ liếc tôi một cái: “Cần giúp không?”
Tôi khoát : “Cái này cũng không cần.”
Dù người lòng anh là , tốt xấu gì cũng tránh hiềm nghi.
Không có là ảo giác của tôi hay không, nghe tôi nói lời này, tâm tình Quý Ngôn Sơ dường rất kém. Suốt dọc đường không nói gì nữa. Anh trình diễn một màn “Tốc độ và đam mê” giờ cao điểm buổi sáng, khó khăn lắm mới đích.
Mặt tôi trắng bệch, vươn về phía Quý Ngôn Sơ, biểu tình giống núi băng nháy mắt buông lỏng. Tôi mê mang chớp mắt, cuối cùng vỗ vỗ bả vai Quý Ngôn Sơ: “Người anh em, tôi quả thật chưa từng ngồi của anh giờ cao điểm sáng sớm. xin khuyên anh một câu, kỹ thuật lái này, sau này thuê tài xế .”
Sắc mặt Quý Ngôn Sơ vốn đã hơi nguôi lập tức lại trầm xuống. Anh quay mặt, phun ra hai chữ: “Xuống .”
Người này, trở mặt nhanh hơn lật sách.
nháy mắt đóng cửa lại, chiếc Porsche màu trắng nhanh chóng khởi , rời khỏi tầm mắt của tôi.
Quái dị.
Lắc , tôi sắp xếp lại tâm trạng, .
Tuy rằng có phòng bị đối sự kiện search lần này, nó đã có một tác không nhỏ của tôi. Nếu muốn kết thúc dự án viên mãn, điều tiên tôi cần , chính là chọn một nữ chính phim ngắn thích hợp.
Bây giờ có search, phim ngắn tự nhiên có người chú ý. nên nữ chính nhất định có diễn xuất, tốt nhất có thể có nhân duyên tốt.
phương án bộ phận kế hoạch trình trước mắt. Tôi có hai lựa chọn, hoặc là người có địa vị quá cao nên không mời , nếu không thì là một kẻ có tài nguyên đã xâm nhập trung tâm trái đất.
Tôi bóp nổ ba cái chai nhựa, rống quanh quẩn phòng: “Trở về suy nghĩ lại!”
Đúng lúc đó, gọi điện thoại tới.
Tôi thở dài: “ vậy?”
“Tôi xem qua search, Bạch Du à?” thay đổi giọng nói ngọt ngào ngày xưa, giọng nói hơi lạnh.
Tôi xoa trán: “Cậu đã ?”
“Nói nhảm!” dừng một chút: “Thế nào, người diễn phim ngắn đã tìm chưa?”
Tìm mấy người, đều không hài lòng, đang suy nghĩ.
“Tôi thế nào?”
Tôi: “…?”
“Chị gái à, đây không nói đùa.” Cảm và đấu tranh lý trí, tôi khuyên: “Cậu vừa nhận giải thưởng diễn viên mới, hiện tại xuất hiện tin tức tiêu cực đối cậu có hại không có lợi.”
cười nhạo một tiếng: “ cậu cứ lải nhải vậy?”
“Chuyện này là thật ?” Tôi im lặng lắc : “Không , tôi sợ…”