Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6KtDRYGoTr

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

7.

Trần Lão Cửu sợ đến mức chân nhũn , cả ngã bệt xuống đất, miệng điên cuồng la hét: “A a a a… A a a a…” 

Trần Lão Cửu dọa vỡ mật. Trần Đại Sơn lộ nụ rợn mặt, ông chậm rãi bước về phía Trần Lão Cửu, miệng phát tiếng gầm chói tai: “Trả mạng cho , ngươi trả mạng cho !” 

Trần Đại Sơn vươn tay về phía Trần Lão Cửu, ông si//ết chặt cổ Trần Lão Cửu, nhấc bổng Trần Lão Cửu lên, cắn một phát cổ Trần Lão Cửu. 

M//áu b.ắ.n tung tóe khắp nơi. ở trong nhà, cũng ngửi thấy mùi m//áu tanh. 

Ông nội trợn tròn mắt, ông : “Hỏng !” 

Lời ông nội dứt, giấy liền đầu ông nội , nó đều là giấy trắng bệch, chỉ chỗ mắt là hai vệt m//áu. 

Mắt của giấy trợn ngược, toát lên vẻ tà ác. 

Ông nội : “Không , sắp chuyện lớn.” 

Lời ông nội dứt, tường trong nhà liền xuất hiện vết nứt, m//áu theo vết nứt chảy trong nhà. 

M//áu xà nhà càng nhỏ xuống, rơi mặt . nắm chặt áo ông nội, , cả khuôn mặt của giấy dán lên cửa kính, mặt nó mang theo nụ quỷ dị. 

Ông nội lấy từ trong túi lá bùa, ông nhanh chóng dán lá bùa lên cửa kính. Cửa kính phát âm thanh “ầm ầm ầm ầm”, giống như sắp nổ tung. 

Người giấy bò cửa kính mấy , mắt vẫn chằm chằm trong nhà. Ông nội lo lắng : “Người giấy vẽ mắt, khí của sống, nó hại .” 

Trán ông nội lấm tấm mồ hôi, thể cảm nhận sự hoảng hốt của ông. M//áu tường càng chảy càng nhiều, chảy đến cả lên giường đất. 

Lá bùa dán cửa kính, vẫn luôn rung động, phảng phất như giây tiếp theo sẽ rơi xuống. 

Ông nội lẩm bẩm trong miệng: “Sinh tử luân hồi, nhân quả báo ứng, hôm nay ngươi tha cho con cháu chúng , ngày mai cúng dường hương hỏa, bảo ngươi thành .” 

Ông nội xong những lời , còn cắn rách ngón tay của , vẽ lên cửa kính một hình thù kỳ quái. 

Người giấy thấy hình thù cửa kính, miệng phát tiếng quái dị rợn : “Khặc khặc khặc…” 

Rất nhanh, giấy liền biến mất, cửa kính cũng còn kêu nữa.

Ông nội thở phào nhẹ nhõm, liền thấy Trần Đại Sơn từ đất bò dậy, miệng ông là m//áu. 

Trần Lão Cửu mặt đất, cổ c//ắn nát, c.h.ế.t

Ông nội dùng tay bịt miệng , hiệu cho đừng lên tiếng. 

Trần Đại Sơn xung quanh, ông cúi xuống, túm lấy chân Trần Lão Cửu, lôi Trần Lão Cửu khỏi sân, biến mất trong màn đêm. 

Ông nội thở dài một , vẻ mặt lo lắng. 

: “Ông ơi, giấy ?” 

Ông nội : “Có.” 

Ông nội xong những lời , liền mở cửa sổ , ông ôm khỏi nhà. Rất nhanh, liền chạy về nhà

Ông nội : “Tiểu Phúc Tử, cháu nhà ngủ , ông còn việc.” 

gật đầu: “Cháu .” 

chạy gian nhà phía đông, nhưng căn bản ngủ . sấp cửa sổ ngoài, liền thấy ông nội đang con rối gỗ trong sân. 

Ông xong của con rối, cắn rách ngón tay của , điểm mắt cho con rối. 

Con rối điểm mắt, trông âm u, toát lên vẻ âm lãnh. 

Ông nội dùng cả một đêm, mới xong con rối, ông xong con rối , gi3t một con dê núi đen, m//áu dê hứng nửa thùng. 

Ông nội bỏ con rối thùng ngâm. Ngâm mấy tiếng đồng hồ, lấy con rối , con rối là m//áu, căn bản lau

Trên mặt ông nội lộ nụ , ông : “Thành .”

Tùy chỉnh
Danh sách chương