Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/709KyQ8s3U
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
16
Vừa gọi xong cho bác Phó, tôi vẫn đang đoán xem bác ấy sớm nhất có thể về cứu tôi là khi nào.
Phó Hựu Thanh đẩy cửa phòng bệnh bước vào.
Tôi vội nhắm mắt lại, giả vờ ngủ.
Cảm giác được cậu ấy đang đứng cạnh giường mình.
Cậu nhìn tôi chăm chú, nhìn rất lâu.
Tôi không biết cậu có đoán ra tôi đang giả vờ hay không.
Đột nhiên, cậu mở miệng:
“Anh từ bỏ.”
“Đừng dùng em để uy hiếp anh nữa.”
Giọng nói không còn cứng rắn và áp đặt như mọi khi, câu cuối cùng thậm chí nghe như đang… cầu xin.
Đây là lần đầu tiên Phó Hựu Thanh cúi đầu trước tôi.
Cậu rời đi lặng lẽ như chưa từng đến.
Từ hôm đó, tôi không gặp lại cậu ấy nữa.
Ngay cả lúc tôi quay lại nhà họ Phó để thu dọn đồ đạc, cũng không chạm mặt cậu một lần.
Tôi cứ nghĩ cậu đã ra nước ngoài du học rồi.
Cho đến nửa cuối năm nhất đại học.
Tôi lướt TikTok thì thấy một video về đại hội thể thao của Đại học Bắc Kinh.
Trong video là một cô gái rạng rỡ đứng cạnh Phó Hựu Thanh lạnh lùng.
Hai người sóng vai giơ cao bảng hiệu “Khoa Toán học”.
Bên dưới có vô số bình luận:
“Hai người này hợp nhau quá, có phải một cặp không vậy?
Chỉ một tấm ảnh thôi cũng đủ làm tôi mê mệt, kiểu ánh nắng ấm áp chữa lành x Băng sơn tự cưa đổ.”
Mãi lúc đó, tôi mới biết…
Chu Phúc Chân đậu vào Đại học Bắc Kinh.
Phó Hựu Thanh không hề đi du học.
Cậu ấy và Chu Phúc Chân đã trở thành bạn học.
Nhưng những chuyện đó…
Đều không còn liên quan gì đến tôi nữa rồi.
17
Tôi và Cố Thời Duệ thi đậu cùng một trường đại học.
Cậu ấy cao hơn tôi đến 50 điểm.
Tôi tiếc nuối hỏi:
“Sao cậu lại chọn trường này?”
Cố Thời Duệ cười hề hề:
“Nguyện vọng 1 là Thanh Hoa, nguyện vọng 2 là Bắc Đại, trượt cả hai nên rớt về đây đó.”
Hè năm hai.
Tôi và Cố Thời Duệ tham gia hoạt động tình nguyện dạy học ở Hà Bắc.
Mấy đứa học sinh tiểu học ở đó cực kỳ háo hức khi gặp người lạ.
Tôi được tụi nhỏ gọi là “chị Hoa Hoa”.
Còn Cố Thời Duệ là “anh Lá Lá”.
Thỉnh thoảng sẽ có mấy đứa nhóc chạy lại, ngơ ngác hỏi:
“Chị Hoa Hoa với anh Lá Lá ngày nào cũng đi học chung, có phải hai người là vợ chồng không? Hai người cưới nhau rồi à?”
Tôi dở khóc dở cười:
“Không đâu, bọn chị chỉ là đồng đội thôi. Giống như… như là anh Thẩm Đằng với chị Mã Lệ chưa cưới, hay nhóm Phượng Hoàng Truyền Kỳ đó, chị Linh Hoa cũng đâu có lấy anh Tằng Dực đâu.”
Có vài cái tên tụi nhỏ chưa từng nghe qua, lần nào tôi giải thích tụi nó cũng kiểu nửa hiểu nửa không.
Vậy là tụi nó lại hỏi tiếp:
“Chị Hoa Hoa với anh Lá Lá có con chưa ạ?”