Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 6

QUAY LẠI CHƯƠNG 1 :
14

Tầng hầm bãi đỗ xe.

Kỷ Hàng đang đứng đối diện .

Sắc mặt anh ta trầm tĩnh: “ này ban anh đã nghĩ dù thế nào sẽ chịu trách nhiệm em đến cùng. Nhưng sự việc đã đi chệch hướng… này, anh sẽ bù đắp em bằng cách khác.”

bất lao vào lòng Kỷ Hàng, khóc nức nở.

Kỷ Hàng bị bất , lùi lại hai bước, đứng không vững. Nhưng vẫn ôm chặt lấy .

vừa khóc vừa : Anh Kỷ, em chưa bao giờ nghĩ anh lại coi trọng một trò cá cược vớ vẩn em đến thế. Có đi được đến bước này, em đã rất biết ơn . là… để em bù đắp anh nhé?”

“Chị họ vẫn đang giận đúng không? Là em không tốt, đã phá hoại tình cảm giữa hai người. Em sẽ đi với chị ấy.”

Kỷ Hàng lắc : “Chị ấy thông minh, không cần giải thích. Chị ấy đang cố tình gây khó dễ em thôi.”

Tôi bước ra khỏi bóng tối.

Kỷ Hàng thấy tôi, nhưng không buông ra.

Anh ta thản nhiên tôi, không hề tỏ ra lúng túng có chút áy náy nào.

Tôi mở video gọi Tổng đốc Trần con: “Hôm nay lại ‘tình cờ’ đi đúng ngay chỗ tôi với Kỷ Hàng thế?”

Tổng đốc Trần đáp một cách thoải mái: “Chẳng là uống nhiều quá, đi tìm nhà vệ sinh thôi . vậy? Dẫn ra màn kịch máu chó gì à?”

Nhà họ Trần quyền thế hiển hách, Tổng đốc Trần con chắc chắn sẽ không phối hợp với tôi dối diễn trò.

Ánh mắt Kỷ Hàng tôi lộ vẻ kinh ngạc.

Lần tiên tôi nhận ra sự ngốc nghếch Kỷ Hàng — người không nghi thì lại nghi , người nghi thì lại tin tưởng mù quáng.

Thực chất, là phản bội mà thôi. Chính vì có thiên vị, có sự thiên tâm, ánh mắt trở lệch lạc.

Tôi cúp máy.

chằm chằm vào Kỷ Hàng, tôi : “Trên đời đúng là có những thứ quan trọng hơn tiền bạc, nhưng xem anh có xứng đáng không đã.”

13

Tôi quay lại công ty họp, chuẩn bị bàn giao công việc, đó sẽ tiếp tục ra nước ngoài xử lý công vụ.

Tôi đã bố trí một Phó đốc Tài chính, giúp tôi sát tình hình vận hành ở tổng công ty.

Từ hôm nay trở đi, mọi việc lớn nhỏ trong công ty, tôi đều sẽ nắm .

Kỷ Hàng cảm nhận được thế cục do tôi tạo ra khi nguy cơ cận kề, bắt trở bối rối.

Anh ta muốn gõ cửa phòng làm việc tôi, nhưng chần chừ mãi không dám.

Cuối cùng, như đã hạ quyết tâm, rời khỏi công ty.

Lúc gặp lại, anh ta cầm trên tay một cuốn sổ đỏ: “Ly hôn .”

đó quỳ xuống, giơ cao một chiếc nhẫn kim cương: “Lấy anh nhé.”

Tôi im lặng thật lâu, bỗng bật : “Anh chẳng đã từng cầu hôn ? lại cầu lần nữa?”

Anh đỏ mắt lắc : “Không giống đâu. Anh đã phạm sai lầm, cần em tha thứ.”

ý à?”

Kỷ Hàng sững người: “Liên quan gì cô ấy?”

“Chẳng hai người vẫn luôn thương lượng với nhau mọi ?”

Kỷ Hàng lúng túng trong chốc lát: “Trước đây anh hơi hồ đồ, nghĩ rằng cô ấy là người một nhà với em, chắc sẽ không có ý gì xấu. Thế lúc trò , lỡ để lộ một vài , dẫn đến hiểu lầm.”

Tôi nửa nửa không, tỏ vẻ thoải mái chân thành: “Kết hôn với tôi , bản hợp đó có hiệu lực đấy.”

Kỷ Hàng lại bắt tâm sự: “ Nặc, anh rất hiểu bản thân mình. Anh có năng lực, nhưng không có nhiều tham vọng.”

“Anh thích hưởng thái bình khi đã có được giang sơn. em thì lại thích không ngừng tiến lên. Em là người thích hợp để kiểm soát công ty.”

“Dù khi kết hôn em có đuổi anh ra khỏi công ty, thì với tư cách cổ đông, anh vẫn được chia lợi nhuận không nhỏ. Và anh có việc mình thích làm.”

“Anh là dân kỹ thuật, có lập nhóm nghiên cứu, phát triển sản phẩm công ty. Biết đâu giúp công ty đi xa hơn nữa.”

Tôi mỉm rạng rỡ.

Kỷ Hàng đầy chân thành, nhưng bàn tay nắm chặt lại đã tố cáo anh ta.

Anh ta vốn không cam lòng từ bỏ quyền lực.

Đàn ông là thế. có phụ nữ dễ dàng buông bỏ sự nghiệp để quay về với gia đình.

Nhưng trong tình thế hiện tại, nếu Kỷ Hàng không đưa ra thành ý đủ lớn để lay động tôi, rất có chúng tôi sẽ mỗi người một ngả.

Số phận công ty chưa biết sẽ trôi về đâu.

Mọi đã vượt khỏi tầm kiểm soát anh ta, phức tạp và khó nhằn hơn anh ta tưởng.

Thế cách “đau một lần dứt khoát”.

14

“Tôi ý kết hôn.” — tôi sảng khoái đáp.

Trên gương mặt Kỷ Hàng dần nở rộ niềm vui, anh ta rạng rỡ đầy nhẹ nhõm.

Anh đeo nhẫn vào tay tôi, vừa vặn hoàn hảo: “Cảm ơn em đã bằng lòng cưới anh lần thứ hai.”

“Nhưng tôi có điều kiện.” — tôi .

Phản xạ Kỷ Hàng là rùng mình một cái.

“Tôi cần hôm nay đi đăng ký kết hôn.” — tôi mỉm , “ hôm nay thôi, anh có làm được không, là do anh.”

Kỷ Hàng nghi tôi, ràng không hiểu.

Tôi thêm: “Đăng ký thì chưa công khai vội. Chờ đến ngày tổ chức hôn lễ thông báo.”

Kỷ Hàng: “Ý em là ?”

“Tôi hỏi — anh ý không?”

ý, tất nhiên là ý.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương